Bỗng như một đêm gió xuân đến, ngàn vạn hoa lê nở.
Gió xuân đắc ý vó ngựa phi.
Trên chiếc giường mềm mại, Tiêu Trạng Nguyên nhìn tia đỏ sẫm trên ga giường, khóe miệng hiện lên nụ cười dịu dàng . Ánh mắt hắn dừng lại trên khuôn mặt xinh đẹp đang ngủ say trên giường, đôi môi đỏ mọng, hàng mi xinh xắn, lông mày cong cong, toát ra dung nhan không cần tạo hình cũng đã nghiêng nước nghiêng thành. Thời khắc này, cô gái ấy càng lộ ra sự xấu hổ hiếm thấy. Trước giờ trong mắt Tiêu Dương, Bạch Khanh Thành là một nữ cường nhân không nhường đàn ông.
Cả khu Dương Phổ, có bọn trộm cắp nào nghe thấy tên nữ cảnh sát Bạch Khanh Thành mà không sợ rớt mất ba phần hồn chứ.
Nhất là sau trận thi đấu tinh anh, thực lực của Bạch Khanh Thành tăng lên không ít so với lúc trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây