Thân mặc áo trắng, lững thững đi tới, mặt mang nụ cười nhạt, nhẹ nhàng như mây trôi nước chảy. Đôi mắt bình tĩnh nhìn về phía trước. Vào lúc này, mọi người đều cảm thấy hắn như cây trong gió xuân, dường như người trước mặt giơ tay nhấc chân có thể khiến trời đất thay đổi, lòng dạ rộng lón bao trùm thiên địa vậy.
Sơn Hà, Tiêu Dương!
Trong tích tắc này, mọi người Sơn Hà và Tây Môn Lãng đều ngẩn ra, não giống như bị sét đánh, tròng mắt mở lớn tới cực điểm, sau đó không nén nổi hô to, giọng nói vô cùng kích động:
- Tiêu Dương, Tiêu khách khanh!
- Hóa ra là anh ấy! Anh ấy tới rồi!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây