Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 231: Vết thương giá mười triệu đồng! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Giọng nói chói tai nghe như vịt đực, lại giống như tiếng cú đêm khiến kẻ khác sởn cả da gà.

Hầu như đồng thời, vài bóng người vọt vào phòng.

Giờ khắc này sắc mặt hai anh em nhà Lăng Phong đồng thời biến đổi, lập tức đưa mắt nhìn lại!

Trước cửa là một bóng người quen thuộc, hoặc nói là cơn ác mộng vẫn theo đuổi hai anh em họ bấy lâu nay.

- Anh Tư...

Sắc mặt Lăng Phong thoáng cái trở nên khó coi, giờ phút này trầm giọng nói:

- Không phải khoản tiền nợ anh tôi đã trả đầy đủ rồi à?

Đứng phía trước là một gã đàn ông trung niên, một con mắt đeo bịt mắt màu đen, con mắt còn lại nhìn Lăng Phong, cười lạnh:

- Lăng Phong chú giỏi lắm! Thiếu nợ thì phải trả tiền là chuyện thiên kinh địa nghĩa! Chú mày lại dám có tiền không trả à?

Lăng Phong biến sắc.

- Nói bậy, rõ ràng chúng tôi đã trả đủ tiền nợ các người rồi!

Lăng Ngư Nhạn vội vàng nói.

- Trả đủ rồi?

Đôi mắt “anh Tư” lộ vài phần trêu tức, cười lạnh nói:

- Các người nợ tiền tôi lâu như vậy, trả mới chỉ là trả ít tiền lãi thôi!

- Ông...

Khuôn mặt hai anh em biến sắc hẳn.

- Hóa ra là tới nhà đòi nợ.

Lúc này Tiêu Dương mỉm cười bước lên phía trước vài bước:

- Người anh em này, không biết nhà họ Lăng nợ các người bao nhiêu tiên?

- Tiêu Dương, anh đừng nghe gã nói láo!

Lăng Ngư Nhạn vội nói:

- Tiền nợ gã chúng tôi đã trả hết cho gã từ lâu rồi!

Vẻ tươi cười trên mặt “anh Tư” không giảm, mở bàn tay ra:

- Cả vốn lẫn lời, tổng cộng là năm triệu!

Năm triệu!

Vẻ mặt Lăng Phong đột nhiên biến đổi, đôi mắt không nén nổi tức giận:

- Rõ ràng là anh bắt chẹt người khác!

Anh Tư lơ đễnh, lại cười cười nhạt:

- Lăng Phong, ngay cả ba triệu tiền viện phí và tiền giải phẫu cho mẹ chú còn cầm ra được, chẳng lẽ lại định nợ tôi năm triệu này à.

Nghe vậy, đồng từ trong mắt Tiêu Dương hơi rụt lại, lạnh nhạt giương mắt lên nhìn:

- Xem ra tin tức của các người thật là nhạy bén đấy.

- Tiêu Dương, đừng tin lời gã!

Lăng Ngư Nhạn nắm chặt ga giường bệnh, che dấu vẻ bối rối trong lòn, chẳng qua giọng điệu không nhượng bộ chút nào:

- Lúc đầu chúng tôi đến bước đường cùng, vay tiền khắp nơi chạy chữa cho mẹ. Chúng tôi chỉ mượn gã năm nghìn đồng, đã trả cả vốn lẫn lãi cho gã từ lâu rồi.

- Câm miệng! Con khốn! Ý mày là nợ tiền mà không định trả hả?

Lập tức có người quát lớn một tiếng.

- Mày nói ai khốn đấy?

Sắc mặt Tiêu Dương sầm xuống, đôi mắt thoáng cái sắc lạnh như kiếm bắn tới!

Trong tích tắc, người nọ cảm thấy như toàn thân rơi vào hầm băng, lạnh tới bất ngờ hắt hơi, thân thể không tự chủ được phải lui lại phía sau vài bước, sắc mặt biến đổi vài lần.

Ánh mắt anh Tư thoáng cái lóe lên một tia kinh ngạc:

- Cậu là ai?

- Tôi là ai... Anh không cần biết.

Tiêu Dương hờ hững nhìn vị anh Tư này, ánh mắt lướt qua vết xăm giống như ngọn lửa trên cánh tay gã, đồng tử trong mắt hơi co lại, đủng đỉnh nói:

- Tôi hỏi anh, hiện giờ hành vi này của các người là đại biểu cho cá nhân hay là ... Thanh Diễm xã?

Khuôn mặt anh Tư hơi ngẩn ra, nửa ngày sau khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt, lạnh lùng đắc ý.

- Xem ra cũng là người biết hàng! Không ngờ lại biết tới Thanh Diễm xã chúng tôi.

Anh Tư cười lạnh nói:

- Biết điều thì lập tức trả tiền! Nếu không tự các người nghĩ hậu quả đi!

Lông mày Tiêu Dương nhíu lại, cố hết sức duy trì giọng nói bình tĩnh:

- Anh còn chưa trả lời câu hỏi của tôi.

- Có gì khác nhau đâu?

Anh Tư cười ha hả, dáng vẻ kiêu ngạo ngang ngược.

- Động tới ông đây chính là động tới Thanh Diễm xã!!

- Chưa chắc. Có lẽ anh còn chưa có tư cách này.

Tiêu Dương lạnh lùng đáp một tiếng, đồng thời đưa tay vào túi lôi điện thoại di động ra.

- Gọi người sao?

Anh Tư ngẩn ra, chợt lại nở nụ cười càng trêu tức. Vùng này là địa bàn của Thanh Diễm xã, ai dám tới chọc Thanh Diễm xã ở đây?

Anh Tư đơn giản nhìn Tiêu Dương khinh miệt, giống như đang nhìn một trò hề.

Điện thoại đã được bắt máy...

- Bác Tô à? Cháu Tiêu Dương đây.

Tiêu Dương bình tĩnh nói:

- San San có chuyển lời của cháu cho bác không? Không sai... Trước đó quả thật cháu có ý định hợp tác, chẳng qua hiện tại có lẽ cháu phải suy nghĩ lại một chút.

Đầu kia điện thoại, vẻ mặt Tô Thiên Nam lập tức thay đổi, đồng thời đứng phắt dậy:

- Cái gì? Tiêu Dương, có phải là có chuyện gì rồi không?

Tô Thiên Nam hiểu rất rõ thực lực của Tiêu Dương. Có hắn tồn tại, phần thắng khi đối phó với Bích Lân đường tuyệt đối tăng nhiều.

Tiêu Dương nói tới đây, lập tức cười khẽ, như đang nói chuyện thường như cơm bữa:

- Cháu đang bị người Thanh Diễm xã bắt chẹt, hiện tại cảm thấy không tin được Thanh Diễm xã lắm...

Sắc mặt Tô Thiên Nam trở nên khó coi tới cực điểm, đồng thời đôi mắt lóe lên lửa giận:

- Là tên khốn kiếp nào!

- Tôi cũng không hứng thú biết tên, nghe có người gọi gã là anh Tư.

Lúc này anh Tư đã cảm thấy hơi có vấn đề, vẻ mặt thoáng cái sầm xuống.

- Anh Tư?

Tô Thiên Nam giương mắt, ánh mắt đảo qua mọi người trước mặt mình như điện:

- Đường Bác Lam, khu Hoàng Phổ là ai quản lý? Có người nào biệt danh là anh Tư không?

Giờ phút này Tô Thiên Nam đang họp ở trụ sỡ Thanh Diễm xã, bàn bạc hành động tiếp theo, không ngờ lại nhận được một cuộc điện thoại như vậy.

Lửa giận bộc phát!

- Có! Là thủ hạ của Lý Kim!

- Bảo gã lập tức dẫn người tới đây! Nhớ là dù có lấy mạng thằng khốn kia cũng tuyệt đối không thể để Tiêu Dương nói nửa câu không phải!

Một tên vô danh tiểu tốt và Tiêu Dương, hiển nhiên Tô Thiên Nam lựa chọn được ngay.

Càng huống chi Tiêu Dương lại là ân nhân cứu mạng mình.

Tiêu Dương tắt điện thoại, đưa mắt hỏi anh Tư một tiếng:

- Các người muốn bao nhiêu tiền?

Vẻ tươi cười trên mặt anh Tư càng tăng!

Thằng ranh mày không phải ghê lắm à? Không phải muốn gọi đội à?

Những lời này của Tiêu Dương bị anh Tư coi như hắn đã thỏa hiệp.

- Mười triệu!

Đôi mắt anh Tư lóe lên vẻ trêu tức dày đặc.

- Anh...

Lăng Ngư Nhạn ở một bên không nhịn nổi phải mở miệng.

- Đồ mặt dầy!

- Con khốn im ngay!

- Con khốn... Câm miệng!

Sau khi giọng anh Tư vang lên, lại có một giọng nói khác vang ngay theo, chẳng qua anh Tư quát Lăng Ngư Nhạn, mà giọng nói khác lại xuất phát từ miệng Đông Tề.

Vù!

Rầm!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️