Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 216: Sức mạnh tình yêu thật vĩ đại! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Đấu một trái tim... Trái tim yêu San San!

- Anh điên rồi à!

Tô Tiểu San cũng cảm thấy đầu mình sắp bành trướng.

- Đàn ông si tình đều điên cả.

Hoàng Phi Ưng nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương.

- Anh có dám đấu tim với tôi không!

- Cách đấu thế nào?

Tiêu Dương hỏi lạnh nhạt.

- Tôi biết từ nhỏ San San đã có một nguyện vọng...

Hoàng Phi Ưng trầm giọng nói.

- Đó là tìm kiếm những dấu tích lịch sử chưa biết! Cô ấy chọn khoa sử, hiện tại lại là giáo viên lịch sử của Phục Đại đủ để nói rõ, nguyện vọng này vẫn còn nguyên trong lòng San San.

- Tìm kiếm lịch sử, nói thông tục một chút chính là khảo cố.

Hoàng Phi Ưng nói dõng dạc:

- Nghe nói cách nơi này không xa vừa có một di tích lịch sử được phát hiện...

- Ở đâu thế?

Tô Tiểu San bật thốt lên.

Ánh mắt Hoàng Phi Ưng vẫn nhìn chằm chằm vào Tiêu Dương, nói từng chữ một:

- Đường Bất Quy, tại bãi tha ma!

Vù!

Dường như có một cơn gió âm ty thổi qua, chỉ một thoáng khiến không khí cũng lạnh băng vài phần.

Đồng tử Tô Tiểu San hơi co lại:

- Hoàng Phi Ưng, anh nghe đâu được tin tức này?

- Tóm lại tin tức này là vô cùng chính xác.

Hoàng Phi Ưng trầm giọng nói:

- Di tích này hôm nay mới vừa bị phát hiện, tạm thời chính phủ còn chưa phái chuyên gia và bảo vệ tới, có lẽ đêm nay là cơ hội duy nhất để đi tới nghiên cứu trước.

- San San, anh biết là em rất muốn đi.

Hoàng Phi Ưng mỉm cừi, nhìn Tiêu Dương đầy khiêu khích:

- Đây là đấu tim mà tôi muốn nói! Đường Bất Quy, bãi tha ma, ai ai cũng biết mà không rõ chỗ. Chẳng qua vì San San, tôi sẽ đi với cô ấy thăm dò di tích này. Đó là trái tim yêu San San! Anh... Có gan sao?

- Đêm nay ai có thể bảo vệ San San mà không lùi nửa bước sẽ là người thắng.

Hoàng Phi Ưng nghiêm mặt nói.

- Ngược lại, người nào lùi về phía sau nửa bước đêm nay, người đó không xứng được ở lại bên cạnh San San.

- Hồ đồ!

Mặt San San lộ vài phần tức giận:

- Bổn cô nương cũng chưa nói là muốn tới đó!

- San San, qua đêm nay sẽ không còn cơ hội đâu...

- Không ngại đi xem một chút đi.

Lúc này Tiêu Dương đột ngột mở miệng, cười rất khẽ, nhìn Tô Tiểu San:

- Nghe có vẻ rất thú vị.

Tô Tiểu San cũng hơi động lòng nhưng vừa nghĩ tới vị trí của di tích kia thì mặt mũi không khỏi tái nhợt đi một hút.

Bàn tay truyền tới sự ấm áp, Tô Tiểu San đưa mắt nhìn lại thấy Tiêu Dương cũng đang nhìn lại, trong đôi mắt trong suốt như sao trời ẩn chứa vẻ tự tin mãnh liệt:

- Yên tâm đi, có anh đây rồi.

- Tốt, đêm nay em liền đi thám hiểm một phen.

Ánh mắt Tô Tiểu San không dấu nổi vẻ hưng phấn. Quả thật cô có yêu thích cực kỳ đặc biệt với di tích khảo cổ. Việc này không hề hợp với bề ngoài của cô, nhưng sở thích thì khó mà nói nổi.

- Nửa giờ sau xuất phát.

Hoàng Phi Ưng nhìn thoáng qua Tiêu Dương, ánh mắt lộ vẻ khiêu khích, giống như cho Tiêu Dương một cơ hội rời đi, sau đó xoay người, đi thẳng vào nhà.

- Đây gọi là đấu tim à?

Tiêu Dương không nhịn được, đưa tay sờ mũi, cười khẽ:

- Có vẻ cũng thú vị.

- Người có thể đưa ra phương pháp thi đấu như vậy...

- Chỉ số EQ thấp tới mức nào chứ.

Tô Tiểu San nói không khách sáo:

- Lại còn nhàm chán tới đâu chứ?

Trầm ngâm một hồi, Tiêu Dương trịnh trọng gật đầu:

- Đúng thế thật!

Hiển nhiên hai người đã hoàn toàn nhất trí về vấn đề này.

- Chẳng qua ai bảo cô Tô lại thích đi thăm dò di tích đây.

Tiêu Dương ra vẻ mình phải theo người quân tử.

- Tôi thích là anh đồng ý đi cùng à?

Đôi mắt Tô Tiểu San giống như hút hồn người khác, nhìn lướt qua Tiêu Dương, giọng nói mê hoặc nhẹ nhàng thổi tới bên tai hắn:

- Xem ra chọn anh làm Tiểu tam quả thật không sai mà.

Trong nháy mắt, trái tim trạng nguyên họ Tiêu này đập thình thịch, mặt lại còn ửng hồng khiến Tô Tiểu San cũng bất ngờ.

Tô Tiểu San cười ha hả vài tiếng, ngón tay lướt nhẹ qua ngực Tiêu Dương:

- Trái tim anh cũng không mạnh mẽ lắm đâu.

- ....

Tiêu Dương thua trận rút lui.

Trán hắn bốc lên mồ hôi lạnh, nửa ngay sau vẻ mặt mới từ từ khôi phục, ho khẽ một tiếng:

- Chẹp... Cô Tô, xin lỗi phải nói thẳng, theo tôi thấy, vị ... Hoàng Phi Ưng kia không giống người gan dạ tới mức dám đi tới bãi tha ma thăm dò di tích đâu. Chẳng lẽ... Đây là sức mạnh của tình yêu?

- Nói bậy bạ gì đó.

Tô Tiểu San bực mình bĩu môi, không thèm trả lời.

Nửa giờ trôi qua rất nhanh...

Vù vù vù!

Xa xa, vài ngọn đèn chói mắt chiếu tới. Ba chiếc xe Mercedes- Benz hào hoa đang tiến tới rất nhanh!

Cạch !

Ở trước phòng, Hoàng Phi Ưng mặc một bộ âu phục bước nhanh ra, trông rất hiên ngang phong độ. Đương nhiên nếu không có cặp kính cận dày vài tấc kia thì sẽ càng đẹp trai hơn nữa.

Hoàng Phi Ưng cố gắng thể hiện thật tốt khí phách của mình.

Cất bước đi ra ngoài...

Két két két!

Ba chiếc xe đồng thời dừng lại.

Bịch! Bịch!

Mấy người đàn ông mặc áo bó sát, khuôn mặt lạnh lùng bất bước đi ra, tổng cộng tám người, trực tiếp tới trước mặt Hoàng Phi Ưng.

- Chào tổng giám đốc Hoàng!

Hoàng Phi Ưng gật đầu:

- Nhanh tay lên, chuẩn bị xuất phát!

Cảnh tượng này...

Tiêu Dương và Tô Tiểu San ngẩn ra nhìn nhau...

Trợn mắt há mồm!

Vốn còn tưởng rằng người này bị tình yêu kích thích mới bộc phát ra sức mạnh vĩ đại như vậy, hóa ra...

Tiêu Dương nhìn thoáng qua Hoàng Phi Ưng lúc này đang đứng phía sau tám vị vệ sĩ cường tráng, khuôn mặt không khỏi giật giật.

- Sức mạnh tình yêu thật vĩ đại!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️