Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 192: Hoạt động thích hợp với đàn ông (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Cho đến nay, trong lòng Quân Thiết Anh chỉ có một tâm nguyện, chính là có thể đứng lên. Nhưng chưa bao giờ nghĩ đến lại đứng cao như vậy.

Nhưng Tiêu Dương lại làm cho Quân Thiết Anh cảm nhận được trái tim mình đập thật mạnh.

Có lẽ, đây cũng chính là mộng tưởng của cô.

Đối với âm nhạc, đối với đàn tranh, nó đã trở thành một phần của sinh mệnh.

Một bàn tay ôn hòa nhẹ đặt lên vai Quân Thiết Anh.

Quân Thiết Anh ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào Tiêu Dương.

Tiêu Dương mỉm cười, ánh mắt cổ vũ:

- Nếu quả thật có một ngày như vậy, đại tiểu thư, tôi sẽ cùng cô đứng trên đỉnh cao nhất của thế giới, vì cô mà đệm khúc nhạc say lòng người nhất.

Ánh mắt Quân Thiết Anh gợn sóng, bờ môi mấp máy, một câu cũng không nói ra lời.

- Để tôi đi mua cơm.

Tiêu Dương xoay người, đi thẳng về phía trước.

- Nếu thật sự có một ngày như vậy, em sẽ đứng trên sân khấu lớn nhất, dùng hết khí lực, lớn tiếng hô...

- Tiêu...Dương, em...yêu...anh...

Ánh mắt chưa bao giờ kiên định như lúc này.

Ánh mặt trời đã chiếu sáng khắp mọi nơi.

Gió thu đảo qua sân trường.

Sau khi đưa Quân Thiết Anh trở về phòng nghỉ ngơi, Tiêu Dương lập tức nhận được thông báo của tổ bảo vệ. Họp.

Trong phòng họp.

- Tiêu ca.

Tiêu Dương vừa mới bước chân vào phòng họp, Lâm Tiểu Thảo đã ngoắc hắn lại.

- Không biết tập trung lại có việc gì không nữa?

Tiêu Dương thì thầm. Dường như mỗi lần họp đều có chuyện không tốt.

- Chờ tổ trưởng Cao đến thì sẽ biết ngay thôi.

Lâm Tiểu Thảo nháy mắt ra hiệu với Tiêu Dương, ý vị thâm trường nói:

- Tiêu ca, tối hôm qua bình yên chứ?

Tiêu Dương mờ mịt.

- Cứ giả vờ.

Lâm Tiểu Thảo bĩu môi. Rõ ràng cậu ta nhìn thấy hai người kia nửa đêm tay trong tay đi vào trường, chẳng lẽ lại nói đi tản bộ?

Mọi người nhàm chán nói với nhau mấy chủ đề chẳng có dinh dưỡng, ước chừng sau mười phút, một thân ảnh cao lớn xuất hiện trước cửa phòng họp.

- Chào tổ trưởng Cao Vạn Đằng.

Thanh âm đồng loạt vang lên, khí thế trùng thiên.

Rầm.

Cao Vạn Đằng lảo đảo, suýt chút nữa là ngã xuống, trán nổi đầy hắc tuyến, hung hăng trừng mắt nhìn mọi người trong phòng, thầm mắng một tiếng:

- Các người mới đau trứng đấy.

- Xin chào tổ trưởng Cao Vạn Đằng.

Lại một giọng nói nghiêm nghị vang lên.

Nhìn lại, khuôn mặt Cao Vạn Đằng lại run rẩy:

- Tiêu Dương, cậu nói gì?

- Xin chào tổ trưởng Cao Vạn Đằng.

Tiêu Dương mỉm cười rất lịch sự:

- Vừa rồi bọn họ chào, nhưng tôi còn chưa chào. Tôi quả thật có chút không được lễ phép.

Cao Vạn Đằng im lặng bước đến đài, nhẹ ho khan một tiếng, thần sắc khôi phục lại bình thường, trầm giọng nói:

- Không nói nhảm nữa. Trong cuộc họp ngày hôm nay, tôi có năm việc quan trọng cần nói với mọi người.

- Thứ nhất...

Cao Vạn Đằng đứng trên đài, miệng lưỡi lưu loát nói mấy chuyện cần thiết hàng ngày, khiến người nghe bên dưới cảm thấy buồn ngủ.

- Hai việc cuối cùng, mọi người cần phải tập trung tinh thần, không được nghe sót một chữ.

Thần sắc Cao Vạn Đằng trịnh trọng vô cùng.

- Mấy ngày nữa sẽ có một minh tinh trong ngành giải trí đến Phục Đại chúng ta. Hành trình này tuyệt đối giữ bí mật. Mặc dù đã có nhân viên an ninh phụ trách, nhưng tổ bảo vệ của chúng ta cũng không được lơ là, phòng ngừa hết thảy mọi chuyện có thể phát sinh.

- Minh tinh ngành giải trí?

Mọi người đều xôn xao, hai mắt sáng lên:

- Là nam hay nữ? Là ai nhỉ? Đến đây làm gì?

- Được rồi, đừng thảo luận nữa.

Cao Vạn Đằng cười nói:

- Chuyện này tuyệt đối giữ bí mật. Khi nào cần nói cho các người biết thì các người sẽ biết. Bây giờ có thảo luận nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Nhưng đây là cơ hội để mọi người tiếp cận siêu sao. Các người nên biểu hiện tốt một chút.

Tin tức này quả thật khiến cho các bảo vệ đang nhàm chán phải hưng phấn hẳn lên.

Thanh âm thảo luận vẫn vang lên không ngừng.

Phanh! Phanh!

Cao Vạn Đằng vỗ xuống bàn:

- Trước hãy để tôi nói một việc cuối cùng. Khi đó các người thảo luận cũng không muộn.

Ánh mắt quăng qua.

- Khụ.

Cao Vạn Đằng hắng giọng, trầm giọng nói:

- Hỡi tinh anh của tổ bảo vệ Phục Đại, cơ hội để biểu hiện thực lực của các người đã đến rồi.

- Phục Đại sắp cử hành một đại hội thể dục thể thao.

- Phải biết rằng, mỗi lần trường tổ chức đại hội thể dục thể thao, đều chỉ có học sinh tham dự. Nhưng bây giờ, Phục Đại đã có một chương trình mà toàn bộ trường học đều có thể tham dự.

- Ngoại trừ học sinh, giáo viên, còn có từng ban ngành trong trường, ví dụ như tổ bảo vệ cổng, tổ vệ sinh...đều có tư cách tham gia đại hội thể thao lần này.

- Để phát huy sức mạnh vận động, sự đoàn kết của tổ bảo vệ chúng ta, tôi đã báo danh cho tất cả mọi người tham gia vào hoạt động hot nhất lần này.

- Hoạt động gì vậy?

Tất cả mọi người đều hiếu kỳ, đồng thời cũng có vài phần chờ mong.

- Nhất định là bóng rổ rồi.

Ánh mắt Lâm Tiểu Thảo sáng lên.

- Chắc chắn là bóng đá.

- Chẳng lẽ là bóng chuyền?

Không thể không nói, tin tức này quả thật khiến cho đám bảo vệ bình thường nhàm chán đến mức nhức cả trứng phải hưng phấn hẳn lên.

- Tôi chọn cho mọi người, tất nhiên là hoạt động thích hợp cho đàn ông nhất.

Cao Vạn Đằng khoát tay nói. Toàn trường đều hưng phấn nhìn Cao Vạn Đằng.

- Là gì?

Tất cả mọi người đều không thể chờ đợi được.

Cao Vạn Đằng cười tủm tỉm, nhìn tất cả mọi người, nhấn mạnh từng chữ.

- Đá....cầu.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️