Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 137: Nể tình cô là con gái (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Câu nói Tiêu Dương thốt ra, từ sâu trong lòng tất cả mọi người dường như đồng thời chấn động.

Dùng thủ đoạn tàn nhẫn để làm chuyện trách nhiệm ư?

Rốt cuộc hắn muốn làm gì?

Đồng tử Dương Nham Điền co lại mãnh liệt, bờ môi khô liếm một cái, miệng có chút hơi lạnh, chậm rãi nói:

- Tiêu Dương, rốt cục cậu định làm gì? Cho dù không giết Trần Khải, hành vi bây giờ của cậu cũng đủ cấu thành tội bị tình nghi rồi.

Ánh mắt Tiêu Dương lạnh lùng, không trả lời Dương Nham Điền, chỉ nhìn về phía trước.

- Đi!

- Đi lên!

Sau từng tiếng quát lạnh, đội bảo vệ do Lâm Tiểu Thảo dẫn đầu đem theo hai mươi, ba mươi tên nam thanh niên mặc đồ Phục Đại đi tới.

Dưới sự soi mói của phần lớn hình cảnh, bất kể là những người này hay là bảo vệ của Phục Đại, khuôn mặt đều ẩn chứa vẻ bất ổn, nhất là lúc ánh mắt nhìn thấy mấy khẩu súng đen ngòm kia, đều không khỏi run lên.

Lâm Tiểu Thảo ưỡn ngực cất bước đi tới:

- Anh Tiêu, đều bắt đủ rồi.

Nghe vậy, đồng tử Dương Nham Điền nhẹ co lại, cười lạnh:

- Tiêu Dương, xem ra hành động của cậu cũng không ít.

- Nhiều hơn so với ông nghĩ đấy.

Tiêu Dương khẽ nói, khẩu súng trong tay vẫn chỉa vào đầu Dương Nham Điền:

- Bảo thủ hạ của ông đứng qua một bên đi.

Vẻ mặt Dương Nham Điền thoáng trầm xuống, một hồi lâu, nhẹ khoát tay, phần lớn hình cảnh liền cẩn thận lui ra phía sau, đặt một đống súng lên mặt đất.

Sự việc phát triển sớm đã ngoài sự kiểm soát của Dương Nham Điền.

Hơn hai mươi người mặc đồ Phục Đại bị cưỡng chế đứng thành hàng.

Khẩu súng trong tay Tiêu Dương từ từ di động tới, từ đầu Dương Nham Điền dời về phía người thanh niên ở gần hắn nhất.

- Anh…anh định làm gì? Tôi… tôi…

Miệng người thanh niên không ngừng run lẩy bẩy, thần sắc trắng bệch đến cực điểm.

Đang lúc khẩu súng đen ngòm chỉ vào đồng tử của y, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng, hai chân nhũn ra.

Vèo!

Cánh tay đột ngột đưa ngang.

Pằng!

Tiếng súng thanh gọn vang lên.

Trong tích tắc, người thanh niên đang đứng trước mặt Tiêu Dương lập tức chấn động, kêu lên một tiếng, hai chân co quắp, ngồi bệch xuống mặt đất, đồng thời mùi nước tiểu từ đũng quần y tỏa ra.

- Dương đội trưởng, nếu như ông lại nhúc nhích nữa, tôi không đảm bảo, phát súng tiếp theo sẽ lại trật đâu.

Tiêu Dương lạnh lùng nói.

Hóa ra, vừa rồi, lúc Tiêu Dương đưa súng nhằm vào người thanh niên nọ, Dương Nham Điền tưởng là có cơ hội, định thừa cơ Tiêu Dương không phòng bị mà rút súng. Thật không biết, lúc tay của ông ta mới vừa đưa lên là lúc tiếng súng nổ vang lên, viên đạn sượt qua bên tai của ông ta.

Lúc này, Dương Nham Điền cảm thấy tai mình một hồi nóng rát, hít một hơi khí lạnh, hai tay lạnh buốt. Khoảnh khắc vừa rồi giống như vừa bước một chân lên Quỷ môn quan vậy. Nếu phát súng của Tiêu Dương lệch một chút, chỉ sợ bản thân đã mất mạng rồi.

Có cảm giác khó thở, toàn thân Dương Nham Điền run lên, mồ hôi lạnh ứa ra.

- Nếu không ngại, ông cũng lấy súng của ông ra đi.

Tiêu Dương hướng về phía Dương Nham Điền cười nói.

Đôi mắt Dương Nham Điền hiện lên vẻ không cam lòng.

Việc sắp xếp đêm nay cứ nghĩ rằng mặc dù thủ đoạn có hơi mờ ám, nhưng tuyệt đối không có sơ hở gì, tuyệt nhiên không thể ngờ rằng, bản thân lại đánh giá thấp sự lợi hại của Tiêu Dương.

Một quân cờ mất, cả ván liền thua.

Cạch.

Dương Nham Điền ném khẩu súng lên mặt đất.

Tiêu Dương mỉm cười, khẩu súng trong tay xoay một cái, đút vào túi của hắn, rồi hướng về phía Dương Nham Điền nhếch miệng, cười hỏi:

- Ông cũng có thể đánh cược một lần, là tôi rút súng nhanh, hay là các người xông lên nhặt súng bắn tôi nhanh hơn.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều không khỏi run rẩy. Vừa rồi tốc độ mà Tiêu Dương thể hiện đã rõ như ban ngày, không có ai tình nguyện đi đánh canh bạc này.

Khóe miệng Tiêu Dương cong lên vẻ lạnh lùng, cất bước đi tới trước người thanh niên nọ.

- Tiếng hô vừa nãy là do các người hô lên phải không?

Giọng nhàn nhạt vang lên.

Sắc mặt người thanh niên thay đổi, đôi mắt chớp chớp vài cái, vừa mới chuẩn bị há miệng

Hiu!

Một làn gió mạnh thổi tới.

Tất cả mọi người chỉ cảm thấy trước mắt loáng một cái, ánh sáng màu xanh biếc lóe lên.

Bộp!

Một tiếng hét thảm.

Máu tươi phụt ra.

Miệng người thanh niên cùng với cây sáo trúc trong tay Tiêu Dương tiếp xúc với nhau vô cùng thân mật, trong nháy mắt máu tươi phụt ra, đồng thời hàm răng nhuộm màu máu cũng rơi rụng, cơ thể y ngã xuống đất.

- Tôi chỉ hỏi thôi, không cần câu trả lời.

Tiêu Dương tay cầm tiêu, cất lời:

- Ai muốn làm hại đại tiểu thư của tôi thì tôi sẽ đánh kẻ đó.

Vụt!

Lời vừa mới dứt, cây tiêu trong tay Tiêu Dương bất ngờ chém thẳng xuống dưới, hung hăng đập vào chân của y.

Bộp….Rắc!

Tiếng vật gì đó gãy.

Sự đau đớn ở miệng vẫn còn chưa có cách nào hồi phục lại, lúc này lại giống như gặp phải cơn đau tim kịch liệt, người này kêu thảm một tiếng, rồi ôm chân lăn qua lăn lại.

Tiếng kêu thê lương như tiếng quỷ dạ xoa kêu gào.

Trong khoảnh khắc, người thanh niên nọ dường như cảm giác có một làn gió lạnh quét qua cả người mình, thình lình giật thột, toàn thân run rẩy, tay chân lạnh buốt, chuẩn bị quay người chạy trốn.

- Các người có thể đi.

Tiêu Dương bình tĩnh mở miệng, đồng thời tay còn lại lấy khẩu súng ra:

- Nhưng với điều kiện là các người có thể nắm chắc rằng có thể nhanh hơn viên đạn của tôi.

Nghe vậy, trong lòng tất cả mọi người đều chấn động, hai mắt nhìn nhau, trong ánh mắt của đối phương cùng thấy sự tuyệt vọng.

Nhanh hơn đạn ư?

Sẽ không ai dám thử.

- Lúc các người đi vào trong trường, chuẩn bị đối phó với đại tiểu thư, các người nên chuẩn bị tốt tâm lý sẽ phải trả giá chứ.

Tiêu Dương lại bước qua bên cạnh một bước.

- Tiêu Dương!

Lúc này, Dương Nham Điền không nhịn được hét lớn:

- Những gì cậu đã làm, đã là hành vi phạm tội. Đừng nói là cậu không giết người, chuyện mà đêm nay cậu đã làm, cũng đủ vào tù rồi.

Ở trước mặt của mấy chục hình cảnh, ẩu đả đánh người gây thương tích.

Dương Nham Điền cảm thấy chuyện này đối với bản thân mà nói là một sự nhục nhã lớn lao.

Bộp!

Bịch!

Tiêu Dương không trả lời Dương Nham Điền, chỉ dùng hành động nói cho ông ta thấy quyết tâm của hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️