Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 106: Bây giờ có mấy sao rồi? (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Người này không biết làm sao mà lại trà trộn vào giữa vũ hội của chúng tôi. Chúng tôi nghi ngờ hắn có ý trộm đồ, cho nên lập tức thông báo tình hình cho Lý tiên sinh biết.

Người này là Lý Kiến Minh, là người phụ trách khu vực này của Vũ Phong Quán.

Để cho người không rõ lai lịch trà trộn vào Vũ Phong Quán, nếu để điều truyền ra ngoài, đối với danh dự của Vũ Phong Quán tuyệt đối sẽ gây tổn thất lớn.

Nghe vậy, mắt Lý Kiến Minh sáng lên, nhìn thẳng vào người Tiêu Dương.

Tiêu Dương đứng chắp tay, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Thiệu Lâm Phong, giống như đang xem một vở hài kịch.

Dựa vào trang phục của Tiêu Dương, không hề giống bọn đạo chích chút nào.

Ánh mắt của Lý Kiến Minh tuy rằng sắc bén, nhưng giọng điệu lại vô cùng ổn định, chậm rãi nói:

- Vị khách này, xin ngài hãy đưa ra thư mời của Vũ Phong Quán hoặc là thẻ hội viên của mình.

- Lý tiên sinh

Bạch Tố Tâm lúc này nhịn không được lên tiếng:

- Tiêu Dương là tôi đưa đến, tôi có thẻ hội viên của Vũ Phong Quán, có thể đem theo một người vào.

- Tố Tâm, cô không cần phải nói dối thay hắn.

Thấy Bạch Tố Tâm vội vàng giải thích, Thiệu Lâm Phong càng thêm chắc chắn sẽ xử đẹp Tiêu Dương, cười nói:

- Tất cả mọi người ở đây có thể làm chứng, cô đến được hơn một tiếng rồi. Còn hắn chỉ vừa mới đến. Chắc cô sẽ không nói trước đó hắn đến cùng với cô, sau đó liền đi vào nhà vệ sinh hơn một tiếng đồng hồ chứ?

Đối với loại tình địch tiềm năng này, Thiệu Lâm Phong tất nhiên muốn sử dụng hết các biện pháp đả kích có thể.

Bạch Tố Tâm biến sắc.

Lúc này, Tiêu Dương kéo Bạch Tố Tâm lại, nở nụ cười để cho cô tâm, rồi đưa mắt nhìn Thiệu Lâm Phong, cuối cùng rơi vào Lý Kiến Minh.

- Tôi có thẻ hội viên của Vũ Phong Quán.

Vừa nói xong, kể cả Bạch Tố Tâm, tất cả mọi người đều ngây người.

- Hừ! Mạo danh là trang hảo hán, tôi muốn xem xem anh có thể giả bộ đến khi nào.

Thiệu Lâm Phong cười nhạt, vẻ mặt đầy chế nhạo:

- Chắc là anh sẽ không đem mấy cái phiếu ưu đãi mà xem là thẻ hội viên đấy chứ?

Vẻ mặt Lý Kiến Minh ngược lại không có nhiều biểu hiện, chỉ nhìn Tiêu Dương.

Tiêu Dương nghĩ một lúc, đưa tay sờ soạng vài cái bên trong túi áo, cuối cùng lấy ra một tấm thẻ màu tím, đưa cho Lý Kiến Minh. Bên ngoài có hình một tòa cung điện tráng lệ, bức ảnh rất lớn và lung linh, phảng phất như có gió thổi qua.

- Ha ha ha!

Lúc này, Thiệu Lâm Phong nhịn không được ôm bụng cười:.

- Cho dù anh muốn làm giả thẻ hội viên của Vũ Phong Quán thì xin anh cũng chuyên nghiệp một chút đi. Thẻ hội viên của Vũ Phong Quán mà có màu tím này sao?

Nói hết câu, không ít người xung quanh cũng cười rộ lên.

- Lâm Phong, im miệng.

Lúc này, từ xa có tiếng bước chân dồn dập truyền tới. Mọi người nhìn sang, hóa ra là mấy vị lãnh đạo của trường, lúc này đang đi từ trên lầu hai của sảnh đi xuống.

Ghế lô ở đây có kết cấu hai tầng lầu. Các giáo viên còn trẻ thì ở lầu dưới vui chơi, còn một vài vị lớn tuổi thì cùng với các vị lãnh đạo của trường ở tầng hai.

Người lên tiếng quát Thiệu Lâm Phong là một người đàn ông trung niên mặc âu phục màu xanh đậm, phó chủ nhiệm của trường, cũng chính là cha của Thiệu Lâm Phong, Thiệu Hướng Phó.

Lúc Thiệu Hướng Phó đi tới gần, Thiệu Lâm Phong cũng không thể chờ đợi được nữa:

- Cha, người này không rõ lai lịch…

- Câm miệng!

Người lên tiếng lần này là Lý Kiến Minh.

Nghe vậy, Thiệu Lâm Phong lập tức sợ run, ánh mắt khó hiểu nhìn Lý Kiến Minh.

Lý Kiến Minh cẩn thận xem xét tấm thẻ rồi đưa trả lại cho Tiêu Dương, vẻ mặt cung kính nói:

- Tiêu Dương tiên sinh, vô cùng xin lỗi, vừa rồi có chỗ nào đắc tội, xin ngài thông cảm cho.

Trong tích tắc, phần lớn mọi người ở đây đều trợn tròn mắt.

Lý Kiến Minh là thân phận gì? Trong Vũ Phong Quán, cho dù là người ở ngoài lai lịch không nhỏ, đối với Lý Kiến Minh đều sẽ vô cùng khách khí, chưa ai từng nhìn thấy Lý Kiến Minh cung kính như vậy đối với ai.

- Lý tiên sinh, đây là….

Thiệu Lâm Phong nóng nảy nói:

- Thẻ hội viên mà tên này cầm là giả…

- Im miệng ngay!

Thiệu Hướng Phó trầm giọng quát:

- Đây là thẻ VIP năm sao, cao cấp nhất của Vũ Phong Quán.

- Cái gì?

Vừa nói xong, tất cả mọi người đều ồ lên.

Thẻ cao cấp năm sao ư?

- Việc này…sao có thể?

Chuyện này có không ít người từng nghe nói, danh thiếp của tổng giám đốc Vũ Phong Quán Tạ Chấn Vinh là đại diện cho thẻ cao cấp năm sao của quán, nhưng số người từng nhìn thấy lại vô cùng ít.

- Tấm thẻ mà Tiêu Dương tiên sinh đang có, toàn Thượng Hải có được chưa tới mười người.

Giọng Lý Kiến Minh chậm rãi vang lên, vẻ mặt có hơi giận dữ nhìn Thiệu Lâm Phong. Một vị khách tôn quý như vậy, sau khi có người báo cáo, bản thân ông lại suýt chút nữa xem người ta là kẻ trộm vặt. Nếu không phải từ trước đến nay ông luôn xử sự cẩn thận, những ngày tháng an nhàn của ông sẽ chấm dứt.

Ánh mắt mọi người đều vô cùng chấn động nhìn Tiêu Dương.

Kể cả Thiệu Lâm Phong.

Không hề nghĩ tới trong tay Tiêu Dương lại có được tấm thẻ cao cấp đến vậy của Vũ Phong Quán.

Lấy đá nện chân mình rồi.

- Không thể nào… không thể…

Thiệu Lâm Phong không ngừng thì thào.

- Thiệu lão sư, đúng không?

Bấy giờ, Tiêu Dương mới cười nhạt mở miệng hỏi:

- Thẻ này của tôi là năm sao, không biết thẻ hội viên của Thiệu lão sư là bao nhiêu sao?

Nghe xong, sắc mặt Thiệu Lâm Phong khẽ chuyển, vẻ mặt cũng biến đổi.

Bộp!

Khi tất cả mọi người đều không có bất kỳ sự chuẩn bị tâm lý nào, nắm đấm của Tiêu Dương bất ngờ giáng thẳng vào hốc mắt của Thiệu Lâm Phong.

Bịch!

Thiệu Lâm Phong la lên rồi ngã xuống.

- Bây giờ có mấy sao rồi?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️