Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 104: Ghép duyên. (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tại Vũ Phong quán mà bao được cả một đại sảnh xa hoa như vậy, có thể thấy được, hậu trường của trường học tư nhân này không tầm thường.

Sau khi Bạch Tố Tâm từ ban công bước vào, với tay lấy một ly nước trái cây từ trên khay của người phục vụ, rồi đi đến một chỗ yên tĩnh ngồi xuống.

Ngoài ban công, xuyên qua bức cửa sổ trong suốt, ánh mắt Thiệu Lâm Phong thoáng hiện lên vài phần âm trầm, nhìn chằm chằm vào Bạch Tố Tâm ở xa, cầm bó hoa hồng trong tay ném mạnh xuống đất.

- Hừ! Bạch Tố Tâm, trò chơi đêm nay bây giờ mới bắt đầu.

Bệnh viện.

- Đại tỷ, chị thật sự không cần nghỉ ngơi một chút sao?

Tiêu Dương đang nhìn Bạch Khanh Thành mất kiên nhẫn vội vàng từ trên giường bệnh đứng dậy, có chút bất đắc dĩ

Bạch Khanh Thành trầm giọng nói:

- Vụ án đêm nay có tính chất vô cùng nghiêm trọng. Chúng ta cũng hy sinh không ít anh em rồi. Tôi tuyệt đối khó mà ở đây an tâm dưỡng thương được.

- Nhưng mà… viên đạn chỉ vừa mới gắp ra.

- Chút vết thương nho nhỏ này tôi có thể chịu đựng được.

Bạch Khanh Thành cầm bộ quần áo mà Tiêu Dương ra ngoài mua tạm cho cô, đi vào phòng vệ sinh, rất nhanh thay đổi rồi ra ngoài.

Tiêu Dương hiểu rõ bản thân chắc chắn không thể nào cản được Bạch Khanh Thành, nghĩ một lúc:

- Tôi đưa cô về đồn cảnh sát.

- Không, đến cao ốc Lam Ấn.

Ánh mắt Bạch Khanh Thành kiên định:

- Bọn họ có lẽ vẫn còn ở bên đó. Tôi cũng phải đi xem xem có tìm được đầu mối gì không.

Nhìn biểu hiện hung tàn của Khâu Chí Thành tối nay, có thể thấy được thực lực của tập đoàn buôn lậu thuốc phiện này rất lớn, Hơn nữa còn rất độc ác. Một ngày không diệt được tận gốc, một ngày Bạch Khanh Thành không thể an tâm.

Tiêu Dương gật đầu.

Chiếc xe lại một đường hướng đến cao ốc Lam Ấn.

……

……

Vũ Phong quán tráng lệ, kiến trúc song song, khí thế bàng bạc.

Bên trong Vũ Phong quán tập hợp nhiều hạng mục. Ban đêm, nơi đây chính là thiên đường để tiêu xài.

Trong đó có một sảnh lớn được bao trọn, người càng ngày càng nhiều, ai ai cũng đều ăn mặc vô cùng phù hợp, trai xinh gái đẹp.

Phía trên sàn nhảy, ngọn đèn cũng bắt đầu chớp chớp.

Bạch Tố Tâm ngồi ở ghế salon mềm mại, cùng với mấy vị đồng nghiệp nữ ở trường tán gẫu. Lúc này, không ít người muốn mời Bạch Tố Tâm khiêu vũ, nhưng đều bị cô khéo léo từ chối. Ngược lại các cô giáo ngồi bên cạnh Bạch Tố Tâm đều đã được mời lên nhảy thành công.

- Tiểu thư xinh đẹp, tôi có thể mời cô điệu nhảy này không?

Một giọng nói mang cảm giác đầy phong độ vang lên.

Lông mày Bạch Tố Tâm vô thức nhíu lại.

Thiệu Lâm Phong âm hồn bất tán, lại khiến cho Bạch Tố Tâm vô cùng ghét. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ngay từ đầu cô đã muốn Tiêu Dương đóng giả làm bạn trai cùng cô đến tham gia vũ hội.

- Xin lỗi!

Vẻ mặt Bạch Tố Tâm có chút khó chịu, lạnh giọng trả lời:

- Người tôi có chút không thoải mái, đêm nay không muốn khiêu vũ.

Thiệu Lâm Phong ngồi xuống, vẻ mặt dường như không thèm để ý, nhẹ nhàng cười:

- Tôi tâm sự với cô vậy.

Bạch Tố Tâm dịch xa ra vài phần, vẻ mặt bình tĩnh nói:

- Thiệu lão sư, chúng ta không có gì hay để nói cả.

Thiệu Lâm Phong khẽ cau mày, nhưng rất nhanh liền giãn ra:

- Tố Tâm, tôi đã nói rất nhiều lần, hôm đó tôi uống nhiều quá, quả thật là tôi không đúng.

Bạch Tố Tâm đứng lên.

- Tố Tâm…

Thiệu Lâm Phong đứng dậy, ngăn cản Bạch Tố Tâm rời đi.

Sắc mặt Bạch Tố Tâm thoáng trầm lại:

- Xin tránh ra cho.

- Cô hãy nghe tôi nói.

- Bạn trai tôi sắp đến rồi.

- Bạn trai?

Thiệu Lâm Phong khẽ giật mình, liền nói với vẻ không cho là đúng:

- Tố Tâm, mọi người đều là người lớn cả rồi, không cần phải sử dụng chiêu của con nít như vậy nữa. Cho dù đêm nay cô muốn tránh tôi, tìm một người giả làm bạn trai cô. Nhưng cô có nghĩ tới không, ở đây là Vũ Phong quán.

Nghe tới đây, thần sắc Bạch Tố Tâm thoáng sầm xuống.

- Không có thẻ hội viên, hội viên VIP hay thư mời đặc biệt, Vũ Phong quán không phải là A Miêu A Cẩu gì cũng có thể tùy tiện ra vào đâu.

Thiệu Lâm Phong bình tĩnh nói:

- Tố Tâm, tôi thật lòng xin lỗi cô, mong cô cũng nghiêm túc nhận lấy thành ý xin lỗi của tôi.

Tách!

Đúng lúc này, toàn bộ đèn trong đại sảnh đột ngột bị tắt đi.

- Thưa quý ông, quý bà!

Đang lúc mọi người đang kinh ngạc xôn xao, một giọng nói to và rõ vang lên.

- Xin chào tất cả mọi người, rất vui khi mọi người có thể tham gia buổi vũ hội đêm nay.

Sau khi nói mấy câu đơn giản, giọng nói biến chuyển:

- Bây giờ, tiết mục đầu tiên mở màn cho vũ hội của chúng ta sẽ là một trò chơi tương tác, ghép duyên.

- Quy tắc trò chơi rất đơn giản, nam đứng một bên, nữ đứng một bên, lấy ngọn đèn ở phía trên làm điểm ghép, hai người được ghép sẽ lên sàn nhảy và cho mọi người một điệu nhảy.

Cả hiện trường vang lên tiếng vỗ tay.

- Bây giờ, trò chơi xin được bắt đầu.

Các ngọn đèn ở bốn phương tám hướng lập lòe xoay tròn. Hiện trường yên tĩnh, không ít người trong lòng cũng âm thầm chờ mong, cũng có người hồi hộp.

Tách! Tách!

Ngọn đèn cuối cùng cũng dừng lại ở hai người.

Tiếng hét chói tai nhất thời vang dậy.

Đồng thời, một tràng vỗ tay cũng vang lên.

- Ghép duyên!

- Ghép duyên! Ghép duyên!

Trong đó một ngọn đèn dừng ở người Thiệu Lâm Phong.

Mặt khác…

Chính là Bạch Tố Tâm.

Thời khắc này, sắc mặt Bạch Tố Tâm lại càng thêm sa sầm xuống.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️