Hộ Hoa Trạng Nguyên Ở Đô Thị

Chương 101: Anh còn lợi hại hơn cả siêu nhân. (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trên sân thượng, gió lạnh thổi điên cuồng. Tiêu Dương cố ý ngồi ở phía gió thổi tới, làm vật chắn làn gió lạnh như dao cắt cho Bạch Khanh Thành.

Viên đạn vẫn nằm trong bả vai, nhất thời Tiêu Dương có lợi dụng kim châm cũng không cách nào lấy viên đạn ra được. Chỉ là thông qua kim châm xử lý vết thương, sau đó xé áo ngoài của Bạch Khanh Thành quấn vết thương lại. Như vậy sẽ có tác dụng giảm đau cho cô.

- Sau khi rời khỏi đây, đến bệnh viện lấy viên đạn ra là được.

Tiêu Dương cởi bộ âu phục màu trắng của mình khoác lên người Bạch Khanh Thành. Bây giờ Bạch Khanh Thành lộ ra một nửa bờ vai. Tuy bây giờ Tiêu Dương không có chút tạp niệm nào, nhưng không bảo đảm là lát nữa sẽ không bị phân tâm.

- Đại tỷ…

Tiêu Dương lại nhẹ gọi.

- À.. Ừ.

Bạch Khanh Thành bây giờ mới hoàn hồn lại, cảm giác cánh tay trái đã thoải mái hơn rất nhiều, khẽ động đậy, rồi bất chợt đứng lên, quét ánh mắt nhìn quanh:

- Tiêu Dương, chúng ta không thể đợi ở chỗ này quá lâu. Nếu như thời gian quá lâu mà không có động tĩnh gì, Khâu Chí Thành nhất định sẽ hoài nghi. Hiện tại có mười sáu con tin đang nằm trong tay gã, chúng ta không thể ngồi yên không màng đến.

Tiêu Dương trầm ngâm hồi lâu, hướng mắt lên nói.

- Chị ở đây chờ tôi.

- Không được.

Bạch Khanh Thành lắc đầu.

- Quá nguy hiểm! Bọn chúng có tổng cộng trên dưới ba mươi người. Hơn nữa trong tay đều có súng, phía dưới còn có gần hai mươi người. Một mình anh đi xuống thì quá nguy hiểm.

Tiêu Dương nhìn thẳng vào mắt Bạch Khanh Thành, nhận thấy sự kiên định trong ánh mắt của cô.

Một hồi lâu, Tiêu Dương đi tới bên cạnh Bạch Khanh Thành, cong người lại.

- Tiêu Dương!!

Bạch Khanh Thành nghi hoặc khó hiểu.

- Tôi cõng chị đi xuống.

Tiêu Dương trả lời ngắn gọn mà linh hoạt.

Gió lạnh thổi qua, trong khoảnh khắc trái tim của Bạch Khanh Thành tràn ngập ấm áp.

Dương như không do dự, Bạch Khanh Thành nhẹ nhàng cúi người xuống, Tiêu Dương liền nâng hai chân Bạch Khanh Thành lên, cõng cô trên lưng.

Bạch Khanh Thành nằm tựa trên lưng Tiêu Dương.

- Kẻ địch chắc sẽ ở tầng dưới cùng. Tôi cõng chị đi xuống, vết thương trên người chị không thể vận động quá mạnh được.

Giọng Tiêu Dương bình thản vang lên, chậm rãi bước xuống.

Bạch Khanh Thành nhẹ nhàng ừ một tiếng, nằm trên lưng, ánh mắt vô tình liếc nhìn con diều khổng lồ ở cách đó không xa, không nhịn được liền hỏi:

- Tiêu Dương, anh đi đâu để làm được con diều lớn như vậy?

- Tòa nhà đối diện là cửa hàng mua bán diều. Tôi vốn dĩ muốn tìm dây thừng, không ngờ lại thấy món đồ chơi này.

Tiêu Dương hơi chột dạ, hắn đã tìm được dây thừng, nhưng mà cảm thấy con diều so ra thì có phong cách hơn, nên đổi thành con diều.

- Ồ.

Bạch Khanh Thành nhẹ thốt một tiếng từ phía sau, rồi không nói thêm gì nữa.

Bước chân Tiêu Dương vững chắc, từng bước một dọc theo cầu thang đi xuống, bước chân nhẹ nhất có thể, không phát ra nửa tiếng động.

Lầu bảy… lầu sáu…

Lầu ba!

Tiêu Dương đột ngột dừng bước.

- Tiêu…!

- Đừng lên tiếng!

Tiêu Dương lập tức hạ thấp thanh âm.

Nhẹ nhàng thả Bạch Khanh Thành xuống, ánh mắt Tiêu Dương chỉ chỉ về phía dưới bậc thang.

- Có người!

- Bọn chúng ở lầu 2?

Bạch Khanh Thành lập tức phản ứng.

Tiêu Dương gật đầu, dựng tai chăm chú lắng nghe một hồi, làm dấu tay chữ “ba”.

Đứng giữ ở bên cạnh đầu bậc thang, có ba người.

- Tôi đi giải quyết bọn chúng.

Tiêu Dương ghé vào tai Bạch Khanh Thành, khẽ thì thầm.

- Cẩn thận!

Tiêu Dương cẩn thận bước chậm từng bước di chuyển xuống phía dưới. Xử lý ba tên này không khó, nhưng nhất định trong lúc xử lý bọn chúng không được kinh động tới những người khác. Nếu không, trong tay đối phương còn tới mười sáu con tin, chính mình ra tay nhất định sẽ ném chuột vỡ bình.

- Tao nói mấy đứa kia động thái quá chậm chạp rồi. Chẳng phải chỉ là truy đuổi một con đàn bà hay sao, lại lãng phí nhiều thời gian như vậy?

- Đúng vậy. Lúc nãy còn nghe tiếng súng nổ quanh đây, bây giờ đã yên tĩnh lâu như vậy rồi, vẫn chưa thấy quay lại. Chẳng lẽ đã bị ai đó giết chết rồi sao?

- Sao có thể như vậy được? Con đàn bà họ Bạch đó có thể đã bị thương. Khà khà khà… mấy đứa kia chắc không phải nhìn thấy da thịt họ Bạch mềm mịn nhất thời khống chế không nổi chứ gì?

- Ha ha ha!

Trong lúc ba người cùng cười, một bóng người trực tiếp từ đầu cầu thang trượt xuống.

- Chúng ta trở lại rồi.

- Ha ha, nhanh vậy sao?

Một tên vô thức đáp lời, đột ngột thần sắc biến đổi, trong lòng thầm thấy không ổn, bởi vì giọng nói này vô cùng lạ lẫm, tuyệt đối không phải là anh em của mình.

Tuy nhiên, suy nghĩ này chỉ vừa mới xẹt qua trong đầu, tính mạng của gã chỉ còn lưu lại dấu vết của một đường sáng bạc sắc gọn.

Hự!

Hự! Hự!

Ba đường sáng bạc lóe lên rồi biến mất.

Tuy trong bóng tối, nhưng lực xuyên thấu của ngân châm cùng với độ chính xác dường như không bị ảnh hưởng chút nào, toàn bộ xuyên qua mi tâm.

Một cú chí mạng.

Bạch!

Bóng của Tiêu Dương nhẹ nhàng nhoài xuống đất, đưa tay ra đỡ lấy thi thể của ba tên sắp rớt xuống, sau đó đặt xuống mặt đất.

Giải quyết thuận lợi.

Yên tĩnh, Bạch Khanh Thành nhẹ nhàng bước xuống.

- Xem ra, dùng ngân châm tốt hơn dùng súng.

Tiêu Dương khẽ cười, chợt kéo Bạch Khanh Thành bước về phía khúc quanh hành lang.

Xung quanh một màu đen kịt, hoàn toàn yên tĩnh.

Duy chỉ có phía trong phòng kho là có ánh đèn đang chiếu chập chờn.

Ánh sáng chiếu ra từ đèn pin.

- Một, hai, ba bốn…

Tiêu Dương đếm thầm số lượng đèn pin, một lát sau, nhẹ giọng nói.

- Trong kho hàng có tổng cộng mười ba người có cầm đèn pin.

Tiêu Dương hơi nghiêng người, quét ánh mắt vào trong.

Vô cùng cẩn trọng.

Bạch Khanh Thành ngồi bên cạnh Tiêu Dương, không phát ra một tiếng động, đồng thời không ngừng đưa mắt nhìn xung quanh, đề phòng sự cố ngoài ý muốn.

- Tổng cộng mười bốn người. Tên không cầm đèn pin kia, hẳn là Khâu Chí Thành.

Tiêu Dương thì thầm, sắc mặt hiện lên vẻ nghiêm trọng.

- Nhưng mười sáu con tin toàn bộ đều ở phía sau bọn chúng. Chúng ta muốn cứu con tin ra mà không bị để ý, chỉ sợ không có khả năng.

- Vậy làm sao bây giờ?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 30%👉
Combo Full lượt đọc giảm 41%👉

Thành viên bố cáo️🏆️