Cảnh Phạm nhìn Hạ Lễ Ngộ, tuy không nói gì, nhưng ánh mắt đó, Hạ Lễ Ngộ cũng đã hiểu, cũng trả lại cho cô một ánh mắt “Yên tâm!”.
Lúc này cô mới kéo cửa đi ra.
Bóng dáng của cô biến mất khỏi căn phòng, thật lâu Hoắc Cảnh Thành mới rút ánh mắt ảm đạm trở về.
Hạ Lễ Phục cười cợt: “Rõ ràng là không muốn để cô ấy đi, còn giả vờ hào phóng làm gì.”
“Lần diễn này, đối với cô ấy rất là quan trọng. Hơn nữa, ông Quách cũng là người rất khó trị, cô ấy là một người mới mà lên lớp thiếu giờ, sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây