.
“Vì né tránh gièm pha hai anh em loạn luân sinh con, cho nên mới trốn ra nước ngoài?” Hoắc Cảnh Thành nhìn rất xa qua ngoài cửa sổ, ánh mắt có chút thê lương.
Anh nghe được câu hỏi của chính mình, ngay cả khi nghe, cũng cảm giác được giọng nói của mình vô cùng xa xôi.
Lục Kiến Minh gật đầu: “Hẳn là như vậy. Trong khoảng thời gian điều tra theo dõi, tôi phát hiện Tiểu Chanh cho đến bây giờ chưa từng gọi Cảnh Phạm là mẹ, bình thường đều gọi là dì. Nhưng tôi đoán, Cảnh Thừa Hoài và Tô Vân Đình biết đứa nhỏ này là của Cảnh Uyên và Cảnh Phạm. Tôi thử điều tra hộ khẩu của đứa nhỏ, xác thực là nằm trong hộ khẩu của Cảnh Uyên. Cũng đến trường học của nó, tất cả tư liệu trong trường cho thấy bất luận là người giám hộ hay ba đều là Cảnh Uyên. Bình thường đứa nhỏ cũng thường gọi anh ta là ba, gọi Cảnh Thừa Hoài và Tô Vân Đình là ông nội, bà nội”
Hoắc Cảnh Thành nhắm mắt lại, sắc mặt trắng bệch
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây