Không biết qua bao lâu, Cảnh Uyên rốt cục mở miệng: “Bọn họ đã đi rồi.”
Giọng nói có chút ngột ngạt .
Cảnh Phạm không lên tiếng, chỉ cúi đầu.
Cô không muốn để bé con nhìn thấy dáng vẻ này của cô, đợi khi nước mắt không còn rơi, cô mới quay người lại.
Giương mắt, từ xa còn có thể nhìn thấy người đàn ông kia ôm người phụ nữ khác rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây