Cảnh Phạm hơi không hiểu gì nhìn anh: “Sao vậy?”
“Như vậy tốt hơn!” giọng nói của Hoắc Cảnh Thành càng lúc càng khàn.
Như vậy thì cả hai sẽ chung một chỗ mà không có chút ngăn trở nào, cảm giác cũng càng thân mật hơn so với bất cứ lúc nào.
Cả hai… giống như hai linh hồn thống khổ giãy giụa, được dựa gần vào nhau...
Dường như chỉ như như vậy mới có thể chạm đến linh hồn của nhau, an ủi lẫn nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây