Cảnh Phạm nhìn anh, trong lòng dâng lên cảm xúc không nỡ.
Càng tới gần anh, cảm giác kia càng trở nên mạnh mẽ.
Tay buông khỏi vai anh, người cũng đứng dậy: “Nếu anh không đau nữa thì về sớm đi. Đi ngủ sớm một chút, tốt cho sức khỏe.”
Hoắc Cảnh Thành không nói lời nào, ánh mắt nặng nề nhìn cô.
Cô không nhìn anh, sợ ánh mắt tiết lộ tâm tư của mình. Xoay người, đi ra cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây