.
Cảnh Phạm không nói gì cả, đôi môi đỏ mọng kiều diễm khẽ nhếch lên, cắn vào môi dưới của anh. Cái cắn này chẳng dùng chút lực nào, càng giống như là đáp lại nụ hôn của anh trêu chọc lại anh, làm cho bầu không khí nhất thời càng triền miên hơn.
Hoắc Cảnh Thành nâng cô lên, ôm người cô đặt lên bồn rừa bát sau lưng. Trong lúc nhất thời, anh đã quên mất không còn một mống mình vừa mới hỏi cái gì.
Hai người triền miên hôn nhau.
Đột nhiên, bên ngoài truyền tới tiếng của tiểu Chanh tử. Chỉ là tiếng rất nhỏ, ngắt quãng, hơi giống tiếng khóc nức nở.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây