He Với Nam Chính Truyện Thần Quái

Chương 12: Hắn rất tốt bụng

Chương Trước Chương Tiếp

Trong thế giới đầy quỷ ảnh này, bên ngoài trừ quỷ ảnh cao gầy kia ra còn vô số oán linh, nơi an toàn duy nhất chính là tòa nhà 18 tầng này.

Úc Thiến không dám nhặt giày, cũng không dám chạy ra ngoài, chỉ có thể ngồi xổm dưới cửa sổ nhìn ra.

Dưới ánh trăng sáng không xa, quỷ ảnh cao gầy lang thang trong màn đêm, cái bóng khổng lồ bị ánh trăng kéo dài ra đến mười mấy mét, chiếu thẳng vào cửa sổ phía sau Úc Thiến, quỷ ảnh lắc lư trong cửa sổ, cảnh tượng quỷ dị và kinh dị không thể tả nổi.

Úc Thiến nghe thấy tiếng kêu rên thảm thiết của các oán linh, còn có tiếng nhai rôm rốp.

Cuối cùng Úc Thiến cũng biết nó đang ăn cái gì - bàn tay ma khổng lồ của quỷ ảnh cao gầy tóm lấy một oán linh, oán linh liền biến thành một đám khí đen, bị vo tròn nhét vào hàm răng sắc nhọn đang mở rộng, tiếp theo đó là tiếng rôm rốp, rôm rốp vang lên.

Cảnh tượng này Úc Thiến chỉ thấy trong phim ma, đối với một người bình thường sống trong thế giới bình thường, tất cả đều quá kích thích.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Nếu con ma cao gầy kia quay lại ăn thịt cô, Úc Thiến lúc này chỉ có thể chạy đua với tử thần; nếu có cơ hội chạy trốn, Úc Thiến nhất định sẽ vắt óc suy nghĩ cách trốn thoát. Nhưng bên ngoài tòa nhà 18 tầng toàn là oán linh, con ma cao gầy đáng sợ kia còn thỉnh thoảng dùng đôi mắt đỏ tươi liếc nhìn vào sảnh, như thể đang xác nhận xem Úc Thiến có còn ngoan ngoãn ở yên tại chỗ hay không.

Trên thực tế, hiện tại Úc Thiến chỉ có thể vừa sợ hãi, vừa ngồi xổm dưới cửa sổ xem ma lớn ăn ma nhỏ.

Về mặt tâm lý, Úc Thiến rất kinh hoàng.

Về mặt sinh lý, Úc Thiến ngồi xổm đến tê cả chân.

Úc Thiến cẩn thận đổi tư thế, tiếp tục ngồi xổm xem. Nhưng có lẽ là nhìn cảnh tượng kinh dị này quá lâu, kinh hoàng đến một mức độ nào đó sẽ bắt đầu suy nghĩ lung tung, Úc Thiến nhìn một lúc, đột nhiên nhớ đến những video mukbang thú cưng mà mình đã lưu trước đó.

Vì không có tiền ăn nhà hàng, sở thích lớn nhất của cô là xem mukbang, đặc biệt là mukbang của những chú chó to.

Khi quỷ ảnh cao gầy dùng hàm răng sắc nhọn nhai, trông hơi giống loài chó sói hung dữ, tàn bạo nhưng ăn rất ngon lành.

Tiếng rôm rốp ghê rợn bên ngoài cửa sổ nghe như đang gặm thứ gì đó giòn tan. Giống như đang nhai chân gà ngâm ớt, gỏi rau tiến vua cay,...

Nghe có vẻ thơm ngon cay cay.

Úc Thiến nghe mà đói bụng.

Bị ma đuổi cả đêm, bữa trưa đã tiêu hóa hết từ lâu.

Úc Thiến do dự một chút, lấy từ trong túi xách ra hai gói bánh quy soda.

Hay là... ăn tối trước đã?

Úc Thiến cảm thấy mình có lẽ được coi là con tin hoặc lương thực dự trữ của con ma cao gầy kia, rõ ràng bây giờ thức ăn dồi dào, đối phương không định ăn thịt cô ngay lập tức. Nhưng quỷ ảnh cao gầy rõ ràng có một loại ham muốn chiếm hữu đặc biệt đối với “thực phẩm”, cũng không cho phép cô bị những con ma khác ăn thịt.

Úc Thiến do dự hồi lâu, phát hiện mình chẳng làm được gì. Dù sao thì tòa nhà 18 tầng là nơi an toàn nhất, đừng nói là chạy trốn, chỉ cần bước qua ngưỡng cửa sẽ bị ma khác lôi đi.

Úc Thiến tưởng rằng khoảng thời gian hoang mang nhất của mình là lúc tốt nghiệp tìm việc, không ngờ trong câu chuyện ma kịch tính này cô cũng khá nhàn rỗi.

Cô phát hiện tư thế ngồi xổm của mình rất giống mấy người vô công rồi nghề hay tụ tập ngoài đường.

Tiếp tục ngồi xổm sao?

Úc Thiến do dự: Hay là ngủ luôn nhỉ?

Cô nhặt lại giày của mình, tìm một góc khuất tránh gió trong đại sảnh, cởi áo khoác ra lót xuống rồi nằm xuống.

Úc Thiến nghĩ rằng cô sẽ không ngủ được, dù sao bên ngoài cũng ma khóc quỷ gào, gió rít từng cơn, quỷ ảnh lượn lờ, nhưng thực ra góc nhỏ hẹp này lại mang đến cảm giác an toàn. Người ta nói môi trường ngủ ngon nhất là khi bên ngoài mưa bão ầm ầm, còn bạn cuộn tròn trong căn nhà nhỏ an toàn.

Úc Thiến chìm vào giấc mộng đen mà ngọt.

Rất lâu sau, tiếng bước chân lại vang lên.

Bóng dáng cao lớn đi đến góc nhỏ đó, nhìn thấy Úc Thiến đang nằm bất tỉnh nhân sự trên mặt đất.

Ngón tay ma chọc chọc, không có phản ứng.

Bị dọa ngất rồi.

Thật đáng thương.

Quỷ ảnh cao gầy không có ngũ quan, khóe miệng bị xé rách trông đặc biệt đẫm máu và dữ tợn, nhưng vẫn có thể nhìn ra một chút hả hê.

—— Lễ Vu Lan, tòa nhà quái dị này sẽ bị đóng kín suốt nửa tháng. Con người nhỏ bé xui xẻo này chỉ có thể ở lại đây, mỗi ngày sống trong sợ hãi và kinh hoàng.

Tuy nhiên, hắn vẫn rất tốt bụng.

Đợi đến nửa tháng sau khi tòa nhà quái dị mở cửa trở lại, hắn sẽ ném con người đáng thương, bị dọa sợ hãi này ra ngoài.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)