“Bọn họ đang làm gì vậy? Người phụ trách bệnh viện đâu? Tại sao không đưa những người bị nạn kia đến bệnh viện để điều trị? Lúc tôi đến nơi này đã nhấn mạnh rồi, đây chỉ là một điểm cấp cứu, trị liệu tạm thời thôi, bên phía bệnh viện kia mới đủ điều kiện cứu chữa. Hơn nữa, tôi đã yêu cầu các bệnh viện phải lấy ra nguồn lực y tế tới cho bọn họ sử dụng, còn tiền do chính phủ chi, bảo bọn họ không cần lo lắng gì cả. Chẳng lẽ lời tôi nói không đủ rõ ràng?” Khương Phủ Lệnh trừng mắt lạnh lùng nói.
Lãnh đạo ủy ban Y tế và Kế hoạch hóa Gia đình bị dọa cho toát đầy mồ hôi lạnh, vội vàng tiến lên nói: “Phủ Lệnh, tôi, tôi lập tức gọi điện thoại cho viện trưởng Tần của bệnh viện trung tâm.”
“Tiểu Nguyên, cậu đi xem xem tình huống bên kia là gì vậy?” Khương Phủ Lệnh nói.
Thư ký Nguyên đáp lại một tiếng rồi vội vàng chạy đi, xuyên qua đám người, gã phát hiện có một bác sĩ đang điều trị cho người ta, hơn nữa, đối phương còn chọn dùng thủ pháp châm cứu của trung y.
“Ai, sao mọi người không đi bệnh viện? Không phải chính phủ đã nói rồi sao, phía chính phủ sẽ chi trả toàn bộ phí dụng, không cần mọi người phải bỏ tiền ra đâu.” Thư ký Nguyên nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây