Trần Khánh nói: “Vậy anh cứ đi thẳng về phía trước, đến nơi đông người nhất là có thể nhìn thấy tôi.”
Khổng Học Quân lập tức cúp điện thoại, rồi ra sức chạy về phía trước. Không bao lâu sau, ông đã nhìn thấy chỗ Trần Khánh nói, chờ đến khi ông tiến lên, lập tức bắt gặp bóng dáng Trần Khánh đang xử lý vết thương cho người ta.
“Nào, cái này cho cậu.” Khổng Học Quân chen vào đám người sau đó, đưa cho Trần Khánh một cái hộp, lập tức nói: “Bên trong là một ít ngân châm, còn có tăm bông, cồn i-ốt, các loại dụng cụ cần thiết.”
Trần Khánh đang lo ngân châm sắp dùng hết, không nghĩ tới Khổng Học Quân lại tự mình đưa tới cho hắn: “Viện trưởng Khổng, anh tới chỉ vì đưa cái này cho tôi sao?”
Khổng Học Quân tức giận nói: “Nhóc con, tôi đến vì sợ đầu óc cậu nóng lên rồi vọt thẳng vào khu chung cư này. Hiện tại cậu do tôi quản, nếu thật sự xảy ra chuyện tôi làm thế nào để ăn nói với Triệu lão đây?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây