Trần Khánh thấy cô khó xử, liền nhận lấy điện thoại di động từ trong tay cô: “Alo, dì hai, con là Trần Khánh.”
Đường Du Nhiên nghe thấy giọng nói của Trần Khánh, trong lòng càng thêm chắc chắn đã có chuyện xảy ra rồi: “Tiểu Khánh! Cháu mau nói thật cho dì biết, có phải nhà chúng ta đã xảy ra chuyện gì không may rồi không? Các Các hiện tại thế nào?”
Trần Khánh nở nụ cười, cố gắng hết sức để làm cho giọng nói của mình trở nên nhẹ nhàng hơn một chút: “Dì hai, không có việc gì, chỉ là lúc anh Dương về nhà, thang máy xảy ra trục trặc, anh ấy bị thương một chút, hiện tại đã được đưa đến bệnh viện. Chúng cháu vốn định liên lạc với hai người, nhưng gọi rất nhiều cuộc điện thoại vẫn không liên lạc được. Chị Y Y có chút lo lắng cho hai người, cho nên, ha ha ha, không có việc gì, không có việc gì.”
Sắc mặt Đường Du Nhiên trở nên căng thẳng: “Không đúng, nếu chỉ bị thương một chút như vậy, nó sẽ không thông báo cho các cháu, hơn nữa dù nó có thông báo, các cháu cũng có thể từ chỗ nó biết được chuyện hai người chúng ta tới phủ Lục An. Tiểu Khánh, dì hai không ngốc, đừng có gạt dì.”
Trần Khánh lập tức nghẹn lời, hắn không ngờ dì hai lại có thể lập tức vạch trần lời nói dối của mình như vậy. Lần này dù hắn không nói thật, chỉ sợ dì hai cũng biết tình hình vô cùng nghiêm trọng rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây