Trần Khánh tiến lên hai bước, từ ngoài cửa nhìn vào văn phòng chủ nhiệm.
Giá sách, bàn công tác, bộ ấm pha trà, giường...
A, đúng là đầy đủ mọi thứ nha!
Chỉ một cái văn phòng cũng lớn hơn phòng mạch của Hán Y Đường bọn họ không ít rồi.
“Cảm tạ, viện trưởng Hoàng, phỏng chừng về sau sẽ có khá nhiều chuyện cần phải nhờ đến anh, hôm nào chờ tôi xử lý công việc bên này thuận buồm xuôi gió, tôi sẽ mời anh ăn cơm!” Trần Khánh cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây