Trần Khánh thấy hai người bọn họ đều nói như vậy, trong lòng cũng không còn băn khoăn gì nữa rồi.
Một khi nhận lời, chẳng những Trần Khánh có thể xem bệnh cho càng nhiều người hơn, đồng thời cũng có thể trợ giúp Khổng Học Quân một tay, coi như là nhất cử lưỡng tiện.
“Ba, nếu muốn đi, con có thể đưa một người theo không?” Trần Khánh nói.
Trần Tùng trêu ghẹo: “Ba đã biết ngay mà, nhóc con này tìm ba đến đây căn bản là không phải thương lượng xem mình có nên đi hay không. Được, con muốn ai?”
Gần đây Hán Y Đường bọn họ cũng không có bao nhiêu người bệnh tới cửa, mọi người cũng có chút thanh nhàn, bởi vậy thiếu đi một, hai người cũng không ảnh hưởng quá lớn đến bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây