Mấy người Sở Diêu Quyền nhìn dáng vẻ Điền Cường Quốc, không khỏi nghi hoặc nói: “Hình như vị lão ca này bị tê liệt nha. Ca bệnh này mà Trần Khánh cũng dám nhận sao?”
Tiếu Khải cũng nhíu mày.
Dịch Đại Bưu bên cạnh gã đang gào to lên: “Trâu nha, bây giờ cậu ấy đã chữa được bệnh tê liệt, có phải trong tương lai cậu ấy cũng có khả năng xuống tay với triệu chứng ung thư hay không? Chẳng lẽ Hán Y Đường chúng ta sẽ cho ra đời một vị danh y đại sư rồi?”
Tiếu Khải càng nghe hàng chân mày càng nhíu chặt.
Vương Xuân Lam cười nói: “Đúng là như vậy, với thiên phú của Trần Khánh, tôi có cảm giác chuyện cậu ấy trở thành danh y đại sư là tuyệt không thành vấn đề, làm tốt hơn một chút, còn có thể nhảy ra bên ngoài Giang Nam phủ, trực tiếp trở thành danh y đứng đầu Dương Châu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây