Cho nên, hắn đồng tình với những gì Trang Lượng từng trải qua, cũng hiểu được khát vọng với tiền tài của hắn.
Nhưng mà… Trần Khánh cảm thấy, loại hành vi ném thanh xuân và sức khỏe của bản thân đặt lên chiếu bạc như vậy, tuyệt đối không sáng suốt!
Trần Khánh lại nghiêm túc nhìn Trang Lượng: “Xem ra dù tôi đã nói nhiều như vậy, tới cuối cùng, anh vẫn không hạ được quyết tâm. Được rồi, coi như tôi đổi đề tài vậy, anh có thể xác định, nếu bản thân cứ tiếp tục chịu đựng như vậy thêm chừng ba, năm năm, anh có thể kiếm được đống tiền mà cả đời này, anh cũng tiêu không hết hay không?”
“Tôi nói thử một phép tính cho anh nghe nhé. Năm năm đi, tôi sẽ tính anh có thể chịu đựng được năm năm. Sau năm năm, khi mà anh bắt đầu có triệu chứng của bệnh ung thư, thì thật có lỗi, vào lúc ấy, anh cũng đừng tới tìm tôi làm gì. Bởi vì ngay cả triệu chứng ung thư thời kỳ đầu, tôi cũng không có biện pháp. Anh chỉ có thể đi khắp thế giới tìm những vị bác sĩ trung y đặc biệt ngưu khác, nếu không tìm thấy, vậy phải tới bệnh viện trị liệu.”
“Yên tâm, dựa theo phương pháp chịu đựng này của anh, dù anh chỉ có một chút triệu chứng của ung thư thời kỳ đầu, cũng thuộc loại triệu chứng ung thư không thể chữa trị. Nói đơn giản thế này, khi tới bệnh viện kiểm tra, người ta chỉ cho anh duy nhất hai kết quả, hoặc là uống thuốc chờ cho đến khi triệu chứng ung thư hoặc khối u linh tinh gì đó trong cơ thể thành lớn, sau đó giải phẫu cắt bỏ nó đi, hoặc là xạ trị, hóa liệu (trị bệnh bằng hóa chất).”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây