Triệu Ninh Quân chậm rãi xoay người, nhìn xuống một vũng nước đen bên dưới cây cầu.
Theo ánh mắt Triệu Ninh Quân, Trần Khánh cũng nhìn xuống, chỉ thấy sau khi mặt nước vốn yên lặng, chợt nổi lên từng gợn sóng lăn tăn, những ngôi sao đầy trời phản chiếu dưới mặt nước kia lại nhấp nháy tựa như đang nhảy múa.
“Triệu gia gia, người nói xem, đến một ngày nào đó Hán Y Đường có thể trở thành một nơi còn lớn hơn bệnh viện trung tâm Giang Hạ kia không?” Trần Khánh cười nói.
Triệu Ninh Quân nghe vậy, hơi sửng sốt hỏi: “Nhóc con cháu đang nghĩ cái gì vậy?”
Trần Khánh ngồi xổm xuống, nhặt một hòn đá nhỏ lên, rồi ném xuống nước tựa như một đứa bé nghịch ngợm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây