Những con ma còn tiếp tục lại lơ lửng trước mặt Trần Dư Thịnh và làm điệu bộ đe dọa trước khi lần lượt quay trở lại hạc giấy, khi những bóng ma trong phòng biến mất, Trần Dư Thịnh mới từ từ ngã xuống, ôm đầu gào khóc.
Cho dù những người trước kia bị ông ta hại chết tìm ông ta trả thù, thì những người phía sau kia là ai, ông ta thật sự không thể nhận ra được ai cả!
***
Tiếng khóc thê lương của Trần Dư Thịnh đã đánh thức hai mẹ con phòng bên cạnh, Trần Thanh Dao người không có việc gì ở trên lầu, ngày ngày ngủ ở trên phòng, cũng đi xuống lầu, tất cả đều quanh quanh Trần Dư Thịnh.
''Xong rồi, tôi xong rồi, tất cả đều kết thúc rồi!'' Trần Dư Thịnh nắm lấy tóc mình, hai mắt đỏ hoe, sắp mất khống chế: “Tôi vất vả hơn mười năm, tất cả đều uổng phí.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây