Giọng nói của Phương Lục Bình cũng vang lên: “Dư Thịnh, mau mở cửa ra. Nếu ông không mở cửa, tôi và con trai sẽ chết!”
Trần Dư Thịnh nghiến răng nghiến lợi bất động. Ông ta vẫn còn nhớ tới cảnh tượng đáng sợ khi Phương Lục Bình ở bên cạnh ông ta biến thành Vương Mặc Mặc, ai biết được bên ngoài là người hay quỷ. Hơn nữa, cho dù là người, ông ta cũng không thể mở cửa. Ông ta vừa mới thoát chết từ khỏi nhà Vương Mặc Mặc, làm sao có thể mở cửa lần nữa cho quỷ vào chứ?
Ông ta không điên!
Trần Dư Thịnh đứng dựa vào cửa, liếc nhìn đồng hồ trên bàn đầu giường, đã là bốn giờ bốn mươi phút sáng. Mùa hè trời mau sáng, khoảng gần năm giờ là trời đã sáng, ông ta có thể sống sót nếu kiên trì thêm hai mươi phút nữa.
Đang lúc ông ta đang âm thầm tính toán, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng kêu cứu đến đau lòng của Trần Anh Hào, theo sau là tiếng kéo lê trên sàn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây