“Bang! Bang! Bang! Tiếng vỗ tay đơn độc vang lên, “phán quan” mặc áo choàng đen che mặt vỗ vỗ tay: “Được đấy, có can đảm, có kỹ năng. Vốn dĩ tôi còn không đặt đồng nữ như cô vào trong mắt, nhưng không ngờ cô thực sự rất ấn tượng, cho nên tôi sẽ cho cô cái vinh dự này!
“Ông cũng xứng?” Ngón tay Lý Lạc Phàm khẽ nhúc nhích, giữa hai ngón tay xuất hiện một lá bùa màu vàng, cô búng về phía con quỷ mặc áo choàng đen, lá bùa hóa thành quả cầu lửa màu xanh lục rồi gầm rú bay đi, rơi xuống trên người ông ta, lập tức bốc cháy.
Con quỷ áo đen vén áo choàng lên, ngọn lửa lập tức bị dập tắt, ông ta cười khặc khặc, vẫy vẫy tay, mặt đất dâng trào, hai bộ xương khô từ dưới đất chui lên: “Nếu chỉ là chút tài mọn này, sợ là cô không thoát nổi đâu!”
Lý Lạc Phàm nhìn bộ xương khô rồi bật cười một tiếng, cô dùng chân hất túi xách của mình lên tay, lấy một chiếc rìu từ trong túi ra, sau đó ném chiếc túi về phía Trương Hiên Minh: “Trông túi giúp tôi!”
Trương Hiên Minh luống cuống đỡ được cái túi, liếc nhìn qua khóa túi không đóng chặt, anh ta thấy bên trong có một chiếc la bàn, một cái thước bằng gỗ, một thanh kiếm tiền xu*, một cái chuông, còn có một cái bút lông, một hộp chu sa và một xấp giấy vàng, nói chung, còn nhiều dụng cụ anh ta chưa thấy được, lộn xộn nhưng thật ra không hề ít. Anh ta lập tức ôm chặt chiếc túi, tay kia vẫn nắm lá bùa Lý Lạc Phàm đưa mình, tâm trạng lo lắng quan sát tình huống của Lý Lạc Phàm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây