Trong số các vị thần, Liễu Nhiên là người trẻ tuổi nhất và có năng lực nhất, có thể nói là niềm tự hào của các vị thần, ai cũng không thể ngờ rằng y lại thực sự nảy sinh tình cảm với đệ tử thân truyền của mình. Ở nơi quan hệ giữa thầy trò còn lớn hơn mối quan hệ giữa cha và con như thần giới này, đây có thể coi là tội lớn đến mức nghịch thiên. Thiên Đạo nổi giận, Cửu Thiên Thần Lôi lần lượt giáng xuống như trừng phạt, Liễu Nhiên ôm chặt A Lạc trong ngực, tự mình chống cự chín chín tám mươi mốt đạo thiên lôi, không để cho A Lạc chịu chút tổn thương nào. Sau khi thần lôi tiêu tán, quần áo của Liễu Nhiên không còn nhìn thấy màu sắc ban đầu nữa, toàn bộ đều bị máu nhuộm đỏ, mà thần lực trên người y cũng tiêu tán hơn nửa. Dù thiên lôi đã tan, nhưng sự trừng phạt vẫn chưa kết thúc, sư tôn của Liễu Nhiên là Thần Hoa đạo tôn đã giáng xuống khẩu dụ: Liễu Nhiên là sư phụ nhưng lại phạm vào nhân luân* mà yêu đồ đệ của mình nên phải loại bỏ thần cốt, chịu cực hình vạn năm, A Lạc bị đuổi xuống núi tiên, bị giáng làm phàm nhân.
* luân lí làm người thời xưa
Nghe được hình phạt này, Liễu Nhiên thở phào nhẹ nhõm, mặc dù phải đối mặt với hình phạt khắc nghiệt nhất của Thần giới, nhưng A Lạc sẽ không đau khổ quá nhiều. Y lại ôm A Lạc vào lòng, đưa tay nhẹ nhàng xoa tóc nàng ấy, trên khuôn mặt tái nhợt không có chút máu vẫn nở nụ cười dịu dàng: “A Lạc, nàng xuống núi trước, ta muốn nhìn nàng rời đi.”
A Lạc khóc ngã vào trong ngực Liễu Nhiên, khóc đến không nói nên lời, chỉ có thể liều mạng lắc đầu.
“Ngoan, nghe lời ta.” Liễu Nhiên nhẹ nhàng hôn lên tóc nàng ấy, giọng nói đầy quyến luyến: “Không phải nàng nói sư phụ lợi hại nhất sao, đừng lo lắng, sư phụ sẽ không sao đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây