Đừng nói những người ở huyền môn, ngay cả người bình thường cũng có thể sống lâu trong môi trường như vậy.
Đây chỉ là một đoạn ký ức, Lý Lạc Phàm làm người ngoài cuộc đừng xem như một linh hồn, mặc dù có thể tùy ý di chuyển nhưng không ai có thể nhìn thấy cô, thậm chí ngay cả động tác của cô cũng có phần hạn chế. Lý Lạc Phàm nhìn xung quanh, nhanh chóng nhìn thấy cô gái trông giống hệt cô qua một cửa sổ đang mở rộng.
Khác với bộ dạng vô hồn nằm trong quan tài, lúc này mặt mày của nàng ấy đang tỏa ra hào quang, cho dù trông nàng ấy đầy ưu sầu thì cũng không thể ngăn cản được hào quang chói rọi.
Lý Lạc Phàm không nhịn được bước vài bước đến cửa sổ, ngay khi cô đang ở rất gần cô gái thì một lực mạnh đột nhiên ập vào, Lý Lạc Phàm cảm thấy mắt mình tối sầm, khi cô mở mắt ra lần nữa thì đã ở trong cơ thể của thiếu nữ. Lý Lạc Phàm là chuyển kiếp của thiếu nữ nên hai người có cùng hồn phách, vì vậy Lý Lạc Phàm không có chút khó chịu nào khi ở trong cơ thể nàng ấy, thay vào đó cô nhanh chóng cảm nhận được cảm xúc của nàng ấy, sự dịu dàng của mối tình đầu và sự nén giữ cảm xúc thống khổ trong lòng đan xen chung một chỗ, điều đó khiến nàng ấy rơi vào tình thế khó xử.
Nàng ấy yêu sư phụ của mình, ở thế giới luân lí quan trọng hơn trời này, tình yêu của nàng ấy chắc chắn là kinh thiên động địa, không thể nói ra khỏi miệng. Nàng ấy không nói được, cũng không dám nói, nàng ấy cảm thấy tình yêu của mình là kinh nhờn sư phụ. Nhưng nói đi nói lại, ai lại không thích một vị thần có dung nhan tuyệt mỹ và hoàn hảo như thần như sư phụ chứ? Trong lúc nàng ấy đang phân tâm, một con hạc giấy vỗ cánh rồi đậu trên cửa sổ phòng nàng ấy, lông mày nàng ấy nhướng lên, nở một nụ cười ngọt ngào, đây là con hạc giấy của sư phụ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây