Một lát sau, trên màn hình hiện lên một dấu chấm hỏi.
Liễu Như Thị từ từ thở dài một hơi: Không có gì, tôi muốn nói là, sau này đối xử tốt với Lạc Phàm một chút.
Liễu Nhiên bên kia một hồi lâu sau không đáp lại, mãi cho đến tận khi tắt màn hình đi chuẩn bị bước vào phòng tối điện thoại đột nhiên kêu lên một tiếng, anh cúi đầu nhìn màn hình, chỉ thấy Mạng xã hội Quỷ hiện lên một tin nhắn: Anh là một phần ý thức của tôi, khi thân thể anh biến mất, ý thức sẽ lập tức quay về bản thể.
Cơ thể của Liễu Như Thị dựa vào tường, ngẩng đầu há to miệng hít thở, thật ra anh biết rõ mình mang theo nhiệm vụ tách ra đầu thai thành người, cho dù chuyển thế vài chục lần anh vẫn mang theo ký ức và năng lực ban đầu. Thời gian anh làm người đã quá lâu, lâu đến mức anh đã có thói quen coi bản thân mình là người, lâu đến mức anh quên mất bản thân không có hồn phách, chỉ là một sợi ý thức.
“Ting.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây