Liễu Như Thị nấu ăn rất ngon còn cực kỳ hợp khẩu vị Lý Lạc Phàm, cô ăn một lèo hai bát cơm, ăn hết sạch đồ ăn ở trên bàn, còn Liễu Như Thị cũng không biết tại vì sao, mỗi món chỉ ăn vài miếng rồi đặt đũa xuống, nâng ly trà lên thỉnh thoảng uống một ngụm.
Ăn xong miếng cơm cuối cùng, Lý Lạc Phàm đặt đũa xuống, rất chân thành bày tỏ thành ý của mình với Liễu Như Thị: “Tay nghề của anh coi như không tồi.”
Liễu Như Thị cũng rót một ly trà cho Lý Lạc Phàm, cười nhạt một tiếng: “Trước kia có một khoảng thời gian tôi rất thích nấu cơm, cảm thấy việc nấu nướng là cách tốt nhất cho tôi trải nghiệm hương vị của nhân gian.”
Lý Lạc Phàm hơi nâng cằm lên chớp mắt nhìn anh: “Sau đó thì sao?”
Liễu Như Thị lắc đầu: “Sau đó tôi phát hiện ra cho dù tôi có nấu ngon đến đâu cũng không có người nếm thử, rồi lại cảm thấy tẻ nhạt vô vị.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây