Bành Tư Di bị Nhiếp Tử Hàm chọc cười, giơ tay ra ôm lấy cổ cô ấy: “Yên tâm, mặc dù phương diện khác mình không ổn lắm, nhưng xem tướng thì đã có chút kiến thức sơ sơ rồi. Nhìn từ tướng mạo thì các cậu đều là những người có phúc trường thọ, nhanh chóng trở về ký túc ngủ bù đi, đợi ngủ dậy rồi còn phải đi gặp thầy chỉ đạo tâm lý mà trường học sắp xếp cho chúng ta nữa.”
Trần Nhã Du vẫn đang đắm chìm trong cảm giác chấn động khi gặp Hắc Bạch Vô Thường, vẻ mặt có chút ngẩn ngơ: “Hắc Bạch Vô Thường mình cũng đã gặp rồi, còn cần phụ đạo cái gì chứ? Không giấu các cậu, bây giờ tư chất tâm lý của mình đã đạt tới tiêu chuẩn nhất định rồi!”
****
Trong rừng trúc, Lý Lạc Phàm kể lại ngọn nguồn mọi chuyện cho Liễu Như Thị nghe một lượt. Vốn dĩ cô tưởng rằng chuyện này chỉ là một tà thuật bình thường mà thôi, thật sự không ngờ tới cuối cùng cũng có thể có chút quan hệ với nấm linh chi.
“Bà ta nói là vị bị sương đen bao phủ trên mặt kia đã cho bà ta nấm linh chi, tôi cảm thấy rất có khả năng là vị mưu sĩ kia. Trước mắt có lẽ vị kia đang ẩn nấp ở nhà của bà ta, nhưng cụ thể thì tôi vẫn chưa tra hỏi ra, chỉ biết bên trong có một trận pháp.” Lý Lạc Phàm chống tay đứng lên, hoạt động cánh tay một chút: “Hay là chúng ta trực tiếp đi một chuyến, xem xem rốt cuộc là người nào ở trong trận pháp.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây