Bà lão đau đớn vừa rên rỉ, vừa dùng tay đẩy đầu của anh linh ra, cũng không biết lấy được con dao nhỏ từ chỗ nào ra đâm về phía anh linh.
Con dao nhỏ này cũng là pháp khí, anh linh bị đau tới mức rơi từ trên người bà ta xuống, trên cổ bị cứa ra một chỗ rách rất dài, âm khí đang không ngừng trào ra ngoài.
Anh linh không thèm để ý tới vết thương của mình, ánh mắt giận giữ nhìn bà lão, dáng vẻ như bất cứ lúc nào cũng có thể nhào qua.
Lý Lạc Phàm lạnh lùng nhìn vết thương trên cổ của bà lão, đột nhiên vẻ mặt của cô cứng lại, chỉ thấy phần vết thương thiếu một miếng thịt kia đang mọc lại với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, phần thịt ở hai bên vết thương đan xen lẫn nhau và nhanh chóng hợp nhất lại, chỉ trong thời gian mấy phút vết thương đã biến mất không thấy đâu nữa.
Lý Lạc Phàm ném một sợi dây ra kéo anh linh trở lại, dán một lá bùa lọc sạch lệ khí lên người cậu nhóc rồi ném sang một bên, còn sợi dây của mình thì ném tới chỗ bà lão.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây