Ba cô gái khịt mũi rồi phản ứng lại, lén đưa tay kéo góc áo khoác của Bành Tư Di, chỉ về phía sương mù bên ngoài và hỏi: “Vậy sương mù này không phải do quỷ làm?”
“Đúng!” Bành Tử Di tỏ ra vô tội nói: “Vừa rồi tớ muốn nói với các cậu rồi nhưng các cậu không cho.”
“Đừng nói chuyện phiếm nữa, lại đây.” Lý Lạc Phàm quay đầu lại nhìn Bành Tư Di, vẫy tay ra hiệu: “Đi lấy thanh kiếm đồng xu rồi gắn bùa vào, thuật huyền học này vẫn cần phải luyện tập thực tiễn, chỉ lý thuyết thôi thì không được. Vừa lúc có ma quỷ đưa tới cửa, lực sát thương cũng không mạnh lắm, thích hợp để cậu luyện tập một chút, cậu làm đi cho mình xem!”
Bành Tư Di vừa nghe liền như được lên tinh thần, lần cuối cùng cô ấy chiến đấu với một xác chết khô, cô phải khó nhọc vượt qua nỗi sợ hãi nhưng chưa kịp thi triển công phu đã bị cưỡng ép dịch chuyển ra ngoài. Lần này thế nào cô ấy cũng phải tận dụng tốt cơ hội này.
Bành Tư Di rút thanh kiếm đồng xu ra, vung một bông hoa kiếm tới, Lạc Mai nhìn thấy cô gái trước mặt rõ ràng là một tay mơ, đột nhiên cũng bừng tỉnh, tóc lại dài ra, quăng đến muốn trói chặt Bành Tư Di.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây