Trong cơn hoảng loạn, một cánh tay đột nhiên vươn ra chắn trước mặt Lý Lạc Phàm, móng tay của Khổng Giáp cào qua để lại một mảng thịt đẫm máu. Lý Lạc Phàm nhìn thấy cảnh tượng này lập tức tức giận, lúc này cô hoàn toàn không còn muốn dụ hồn phách Khổng Giáp ra nữa, trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ chính là đập gã tan xương nát thịt.
Cô giơ chân đá Khổng Giáp ra ngoài, sau đó cầm Lang Nha Bổng bước tới chỗ gã. Khổng Giáp ngã trên đất đang định nhảy lên lần nữa, Lý Lạc Phàm vốn đã cảnh giác liền vung Lang Nha Bổng tới, đập Khổng Giáp bằng một đòn Trên người Khổng Giáp có một hàng lỗ, vai phải gần như sắp sập nhưng dường như gã không còn cảm thấy đau nữa mà vẫn cố gắng đứng dậy trong khi lẩm bẩm.
Mặt Lý Lạc Phàm không có biểu tình gì, Khổng Giáp vừa đứng dậy liền dùng Lang Nha Bổng đánh gã văng ra ngoài lần nữa, mỗi lần gã bò dậy thì lại dùng lực nhiều hơn để đánh bay gã, chỉ mới năm sáu phút mà thân thể Khổng Giáp đã không còn nguyên vẹn, ngã xuống đất bất động hoàn toàn.
Nhìn thi thể nằm trước mặt, Lý Lạc Phàm lấy một lá bùa từ đầu ngón tay ra, ngọn lửa bao trùm thi thể Khổng Giáp trong nháy mắt, mùi hôi thối tràn ngập trong không khí.
Liễu Như Thị đi đến trước mặt cô, dùng cánh tay không bị thương của anh đè lên vai Lý Lạc Phàm: “Cô không cần phải tức giận như vậy, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây