“Nghe nói Khổng Giáp thờ phụng quỷ thần, lại có chút thuật pháp trong người.” Lý Lạc Phàm quay đầu nhìn Liễu Như Thị: “Khổng Giáp biến thành xác khô khó đối phó hơn Cơ Ngọc nhiều.”
Liễu Như Thị nhìn Lý Lạc Phàm: “Cô sợ sao?”
“Nếu sợ tôi đã không tới, nhưng tôi lo lắng cho bọn họ, anh mang bọn họ rời khỏi nơi này đi, huyễn cảnh còn lại tôi tự mình xông qua.” Lý Lạc Phàm nhìn Liễu Như Thị, thần sắc tự nhiên cười cười: “Dù sao thì cho dù anh có ở bên tôi thì anh cũng chỉ đứng bên cạnh nhìn, vậy thà anh rời đi cùng bọn họ trước còn tốt hơn.”
Liễu Như Thị yên lặng nhìn Lý Lạc Phàm một lát, bỗng nhiên vung tay lên, mấy lá bùa hiện ra treo trên không trung, giây tiếp theo bùa chú chiếu ra quang mang, thân ảnh người trẻ tuổi đang chém giết cùng xác khô trong sân chợt lóe lên rồi biến mất không thấy đâu.
“Tôi đưa tất cả bọn họ ra ngoài.” Liễu Như Thị vung tay lên, xác khô trong sân trong nháy mắt hóa thành tro bụi: “Hành động lần này, tôi đi cùng cô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây