“Đừng lên tiếng, trước mắt tôi sẽ đưa hai người ra ngoài.” Bành Tư Di kéo chiếc khăn lụa dùng để trang trí ba lô ra, rồi quấn chặt đùi của Vương Tường Vũ, sau đó ấn vào miệng vết thương rồi mới rút dao ra, máu tươi bắn tung tóe phun lên người cô ấy, may mắn là có sự trợ giúp của dải khăn lụa nên chân của Vương Tường Vũ không chảy máu nhiều.
Bành Tư Di dùng dao cắt dây thừng trên tay chân hai người, Vương Hạo Lỗi lấy một mảnh giấy bùa còn sót lại từ trong túi ra, kẹp nó niệm chú rồi dán giấy bùa đó lên vết thương của Vương Tường Vũ, máu đang chảy ra ngay lập tức dừng lại.
Ba người không dám đi qua cửa, sợ gặp phải xác khô trở về nên Bành Tư Di vẫn như cũ dẫn bọn họ đi theo lối cửa sổ, cũng may là dãy này không có phòng ở, nhưng cũng không có chỗ nào để ẩn nấp. Trong khi Bành Tư Di đang lo lắng dậm chân, thì Vương Tường Vũ cắn răng dẫn đường: “Theo tôi.” Vương Tường Vũ là người đầu tiên đi vào, cũng quen thuộc với địa hình ở đây, dẫn hai người đi vòng quanh, sau khi bọn họ tìm được một ngọn núi thấp thì bắt đầu dọn sạch cỏ dại dưới chân núi, để lộ ra một cái hố sâu hơn một mét, cậu ta bảo Bành Tư Di và Vương Hạo Lỗi đi vào trước, còn mình thì khôi phục lại đám cỏ dại trở về hình dạng ban đầu rồi mới ngồi xuống đất thở hổn hển. “Vừa rồi cảm ơn cô.” Vương Tường Vũ sờ lên vết thương trên chân của mình, mặc dù máu không còn chảy nữa, nhưng vết dao vẫn còn đó, vết thương vẫn
còn đau nhức. Vương Tường Vũ chỉ đơn giản dùng khăn lụa của Bành Tư Di băng bó lại vết thương, rồi thản nhiên hỏi: “Sao cô vào được đây?” “Tôi tới tìm các anh.” Bành Tư Di nhìn hai người: “Hai người là Vương Tường Vũ và Vương Hạo Lỗi của nhà họ Vương đúng không? Tôi nhìn thấy hai người phát tin tức trong nhóm Huyền Nhị Đại.”
Vương Hạo Lỗi nghe được lời này vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, lúc đi vào, cậu ta thật sự cho rằng có lẽ mình không thể thoát ra được, nhưng không ngờ lại có người thực sự mạo hiểm đến cứu cậu ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây