Tay Trương Mộng Đồng nhẹ nhàng lướt qua đôi mắt Ngô Mậu Trúc, khép đi đôi mắt vẫn đang mở to.
Mộng Đồng bị cha cô ấy kéo lên xe, Bành Tư Di thấy cảnh này thì có chút tuyệt vọng: “Xong rồi, tình tiết kết thúc rồi, chúng vẫn chưa tìm được mắt trận, chúng ta không về được nữa rồi.”
“Đừng đờ ra nữa, nhanh chóng đuổi theo.” Lý Lạc Phàm nắm lấy tay Bành Tư Di đuổi theo chiếc xe, sát sao bên cạnh Mộng Đồng.
Bầu không khí trong xe vô cùng áp lực, cha Trương ngậm một điếu thuốc lá, quẹt hộp diêm mấy cái mới châm được chút lửa. Mà Mộng Đồng vừa nãy khóc lóc náo loạn, lại đang đờ đẫn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, đôi mắt trống rỗng khiến lòng người xót xa.
Bành Tư Di ngớ người, quay đầu hỏi Lý Lạc Phàm: “Chúng ta phải đi đâu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây