Bành Tư Di nghe được căn dặn của Lý Lạc Phàm bỗng nhiên có hơi căng thẳng: “Chúng ta định đi đâu?”
Lý Lạc Phàm bước vào rừng trúc: “Chúng ta đi gặp thầy Ngô một chút.”
Lý Lạc Phàm tiến vào rừng trúc, mỗi bước chân đều vô cùng kỳ lạ, Bành
Tư Di không dám hỏi nhiều, ánh mắt gắt gao nhìn theo chân Lý Lạc Phàm, gần như trong khoảnh khắc cô nhấc chân lên thì lập tức đặt chân mình vào, chỉ sợ chính mình đi sai đường.
Ước chừng đi được mười mấy bước, rừng trúc vốn chẳng mấy rậm rạp trong tầm mắt hai người đã thay đổi, tiếng chim hót giữa không trung cùng với âm thanh róc rách của khe suối, rừng trúc trước mắt trải dài như biển cả, đẹp đẽ đến chẳng giống chốn trần gian.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây