Lý Lạc Phàm nhanh chóng thu thập các loại pháp khí rồi lên xe cùng Vu Vân Vĩ đến thẳng ga tàu cao tốc, sau khi xuống tàu lại lên xe tiếp đón dành riêng cho hai người họ. Nhìn khung cảnh quen thuộc hai bên đường, Lý Lạc Phàm có chút bùi ngùi nói với Vu Vân Vĩ: “Ông có biết tôi lớn lên ở đây không, mãi cho tới tháng trước tôi mới rời khỏi đây và đến Hải Kinh.”
Vu Vân Vĩ nghe vậy lập tức hỏi: “Vậy trong những năm ở đây cô có biết chỗ nào đặc biệt nhiều âm khí hay không?”
Lý Lạc Phàm lắc đầu: “Tôi rất quen thuộc với Nam Thành, nếu có nơi nào âm khí đặc biệt nhiều thì tôi đã sớm phát hiện ra rồi.”
Vu Vân Vĩ suy đoán: “Nhỡ đâu chỗ đó cách nơi cô ở trước đây rất xa nên cô không chú ý tới thì sao?”
Hai người bàn bạc, Lý Lạc Phàm càng ngày càng cảm thấy quen thuộc với con đường phía trước, cho đến khi xe dừng lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây