Lý Lạc Phàm hừ lạnh một tiếng, rút roi kéo người phụ nữ áo choàng đen lui về sau, thuận tay dán một tấm bùa trói thật chặt lên trán bà ta, con rồng lửa thấy vậy bay một vòng trên không rồi biến mất trong bầu trời đêm.
Người phụ nữ mặc áo choàng đen không thể cử động, Lý Lạc Phàm quay lại nhìn một nhà ba người đang ngơ ngác. Mẹ Tào bị ánh mắt của cô kích thích đến mức quỳ xuống khóc lóc xin tha mạng.
Lý Lạc Phàm lười để ý đến bà ta, thay vào đó, cô biến sợi dây thành roi quất vào mặt Tào Đại Bảo: “Chết rồi mà còn dám trêu chọc con gái nhà người ta, đáng đánh, anh để cha mẹ còn sống giúp anh tổ chức kết hôn âm dương, đáng đánh, anh cố ý chọn người sống làm vợ, còn tệ hơn heo chó, đáng chết!”
Từng roi lần lượt đánh xuống, hồn thể của Tào Đại Bảo đầy vết lằn, khiến hắn ta kêu gào đau đớn. Mẹ Tào nhìn thấy không khỏi đau lòng, đưa tay ra muốn cản lại, Lý Lạc Phàm không khách khí quất roi vào cánh tay bà ta, hồn thể của mẹ Tào run rẩy, cảm thấy đau thấu xương, quỳ rạp xuống đất.
Sau khi quất Tào Đại Bảo ba roi, hồn thể của Tào Đại Bảo đã trở nên trong suốt, hắn ta sợ nếu tiếp tục bị đánh, sẽ hồn phi phách tán. Lý Lạc Phàm duỗi chân, nâng cằm, hừ lạnh: “Không phải anh muốn lấy vợ sao? Tôi giúp anh sắp xếp hôn sự!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây