Ngô Sơn Huy ở dưới lầu đợi một lúc, thấy tất cả những thứ mà mình chuẩn bị đều đã chìm xuống dưới lòng đất, mà Lý Lạc Phàm vẫn chưa xuống dưới thì có chút không yên tâm đi thang máy lên xem một chút. Vừa tới sân thượng đã nhìn thấy Lý Lạc Phàm ngồi xếp bằng trên sân thượng tự do hóng gió.
Ngô Sơn Huy thấy biểu cảm mãn nguyện của Lý Lạc Phàm thì hòn đá treo trong lòng cũng lập tức hạ xuống, vui vẻ chạy tới hỏi: “Lý tổng, trận phong thủy thành rồi sao?”
“Thành công rồi.” Gương mặt Lý Lạc Phàm hồng hồng, nụ cười vô cùng xấu hổ: “Lần đầu tiên đổi phong thủy cho người khác, vẫn có chút cứng tay, cũng là do ông tin tưởng tôi, nếu là người khác chắc chắn đã đi tìm những đại sư phong thủy thành danh từ lâu rồi.”
Ngô Sơn Huy dở khóc dở cười: “Ai yo, tôi nói này Lý tổng, rốt cuộc cô đã có nhận thức sai lầm gì về bản thân mình thế? Có phải cô có chút không nhìn rõ thực lực của bản thân không?”
Lý Lạc Phàm nghi ngờ nhìn ông ấy: “Lời này của ông là đang khen tôi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây