Lý Lạc Phàm thoáng sửng sốt, cô lớn vậy rồi mà đây là lần đầu gặp phải loại người không ra người, quỷ không ra quỷ như chủ lăng mộ. Bây giờ tự dưng chảy máu, còn chém rơi một cánh tay. Điều ấy khiến cô hơi khó định hình.
Vậy mà ngay sau đó, chuyện khiến cô ngỡ ngàng hơn đã xảy ra. Chỉ thấy vô số mầm thịt chợt mọc ra từ chỗ vai bị thương của chủ lăng mộ. Những mầm thịt đó tự động đan xen vào nhau tựa có sự sống, tốc độ dài ra và số lượng càng lúc càng tăng. Chưa tới một phút, một cánh tay hoàn chỉnh đã mọc ra.
Chủ lăng mộ nắm tay thành đấm, ngửa mặt lên trời cười điên cuồng: “Quả nhiên phụ vương không lừa ta! Ta đã có được sinh mệnh vĩnh hằng!”
Lý Lạc Phàm lui về sau vài bước, khuôn mặt nhỏ đã hơi tái. Sự tồn tại của chủ lăng mộ này đã vượt quá tầm nhận thức của cô.
Chủ lăng mộ chầm chậm cúi đầu, nhìn về phía Lý Lạc Phàm, trong ánh mắt là sự kiêu ngạo ắt thắng: “Ngươi không giết được ta! Ta đã có được sinh mệnh vĩnh hằng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây