Lý Lạc Phàm quay mặt sang nhìn Vu Vân Vĩ, khó tin nói: “Y là một người sống!”
“Không thể nào!” Vu Vân Vĩ vô thức phản bác: “Không ai có thể tồn tại lâu vậy được, chắc chắn y không phải người!”
Lý Lạc Phàm quay đầu nhìn chủ lăng mộ vịn quan tài che ngực đứng dậy, cũng rơi vào hoang mang: “Vậy y là gì?”
Chủ lăng mộ ho vài tiếng, phun ra máu đỏ tươi tanh hôi. Y lau khóe môi, chợt cười khẽ một tiếng, cảm xúc bạo ngược hiển lộ trên mặt: “Ta là gì? Ngươi hỏi ta là gì ư? Ta là vua! Ta là vua của Đại Chu!”
Y cúi xuống, rút một thanh kiếm ra từ quan tài, chém thẳng tới chỗ ba người họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây