Vu Vân Vĩ nuốt nước bọt, lẳng lặng lui về sau vài bước. Ông ta không cần động tay vào mấy cương thi biết bay còn lại nữa, Lý Lạc Phàm cầm pháp ấn, giẫm lên cương thi băng qua dàn cương thi biết bay, sử dụng sức mạnh ngang tầm trâu bò đánh cho cương thi mình mẩy cứng rắn nhất đầu bay tán loạn, thi thể bị tiêu hủy rơi rụng tan tác đầy rẫy dưới đất.
Cuối cùng Lý Lạc Phàm cùng ngừng lại, thở hổn hển nhìn mấy khúc tay mấp máy dưới đất, nhấc chân đạp mạnh xuống, cứ thế giẫm khúc tay thành bột phấn.
Bước qua những cái xác cụt tay tàn tạ, Lý Lạc Phàm khom lưng nhặt đồng xu bị cắt làm đôi kia đi, lau qua tro cốt trên mặt đồng xu.
Vu Vân Vĩ đi tới ngồi xổm bên Lý Lạc Phàm, gác tay lên vai cô, nhẹ nhàng nói: “Bộ chỉ huy của bọn tôi có một đạo trưởng cực kỳ giỏi được mời riêng về. Tôi nhờ ông ấy sửa chữa đồng tiền giúp cô rồi xâu lại lên kiếm được không?”
Lý Lạc Phàm không hé răng, nước mắt rơi tí tách xuống đất, đôi môi mềm mọng mím chặt, trong đôi mắt đen láy đong đầy nước mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây