“Điểm yếu?” Từ này nhắc nhở Vu Vân Vĩ, cánh tay cầm kiếm của ông ta thu lại, cổ tay rung lên, nhắm thẳng tới đôi mắt của cương thi biết bay.
Cương thi biết bay nhận thấy nguy hiểm ập tới, vô thức muốn trốn về sau, thế nhưng đằng sau nó đầy ắp cương thi biết bay muốn cắn nuốt máu thịt, nào có chỗ để lùi. Giữa ánh sét, kiếm của Vu Vân Vĩ đã đâm tới, ghim thẳng vào một con mắt của cương thi biết bay rồi nhanh chóng rút ra, đâm vào con mắt còn lại.
Hai con mắt khô quắt của cương thi biết bay lập tức trở thành lỗ thủng, nó lúc lắc đầu, lảo đảo tiến lên hai bước, rõ ràng đã mất năng lực phán đoán. Vu Vân Vĩ ngừng thở, truyền linh khí trong cơ thể vào kiếm thất tinh, đâm thẳng vào tim cương thi biết bay. Cương thi biết bay không nhìn thấy gì, vồ lên trước theo phản xạ, vừa hay lao thẳng vào mũi kiếm thất tinh. Chỉ nghe “phập” một tiếng, ngực bị kiếm thất tinh đâm thủng, mũi kiếm xuyên chuẩn qua trái tim.
Cương thi biết bay thể ngã ruỳnh xuống, Vu Vân Vĩ thầm vui vẻ, nhắc nhở Lý Lạc Phàm: “Đâm mù mắt chúng nó.”
Lý Lạc Phàm không kịp đáp lời, tập trung cao độ nhìn chằm chằm cương thi biết bay trước mặt. Cương thi biết bay này khó xử lý lạ thường. Hành động của nó cực kỳ nhanh nhạy, lần nào cũng tránh kịp đòn tấn công của Lý Lạc Phàm. Một người sống và một cương thi đấu với nhau hơn hai mươi hiệp vẫn chưa rõ thắng thua. Lạc Phàm hơi nôn nóng, tay trái tìm cơ hội lục lọi ba lô, lấy chuông đồng ra lắc leng keng. Toàn bộ cương thi khựng lại thấy rõ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây