“Rất chân thực, tiếc rằng mùi hoa của cô không lung lạc được thần trí tôi. Từ đầu đến cuối, tôi luôn biết mọi thứ đều giả, không có nhà cửa, không có vườn hoa, không có chiếu, đây chẳng qua chỉ là một lối mộ lạnh giá mà thôi!” Lý Lạc Phàm vung tay, dây thừng khóa hồn hiện ra tại lòng bàn tay cô: “Cô cho rằng để tôi không nhìn thấy pháp khí của mình thì tôi sẽ cho rằng chúng không tồn tại thật sao? Mánh lới của cô hơi bị ngây thơ quá rồi!”
Mặt mày người phụ nữ chuyển từ trắng bệch sang xanh xao. Mấy người phụ nữ trên chiếu cũng đồng loạt đứng lên, đã biến thành hình dạng lệ quỷ.
Lý Lạc Phàm vuốt ve ngọc thu hồn trên cổ tay, một lần nữa nhắc nhở: “Tôi thực sự có thể dẫn các cô rời khỏi nơi đây.”
Những người phụ nữ không dao động: “Bọn ta sinh ra là người của vương, chết cũng là quỷ của vương.”
Bóng dáng tốp nữ quỷ nhoáng lên, bao vây Lý Lạc Phàm rồi thình lình đánh về phía cô. Lý Lạc Phàm vung dây thừng, lạnh lùng “hừ” một tiếng: “Nếu các cô đã sẵn lòng chịu chôn như vậy thì tôi đây cũng không khách sáo nữa!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây