Vớ vẩn, chúng ta cũng không có một tổng tài trẻ con như vậy! Mặc dù các nhân viên không biết số báo danh của Lý Lạc Phàm, nhưng họ vẫn xem đi xem lại tin tức tuyển sinh đại học, tất cả đều muốn biết khi nào mới có kết quả thi tuyển sinh.
Văn phòng chủ tịch, Chu Thắng Thành ngồi ở bàn phụ cũng không có tâm trạng làm việc, mở lần lượt các trang web để tìm điểm trúng tuyển chuyên ngành những năm trước của các trường đại học, hy vọng soạn được một bản tài liệu tương đối đầy đủ cho Lý Lạc Phàm đăng ký.
Cách đó mười km, trong văn phòng của chủ tịch tập đoàn Viên Khoa, Ngô Sơn Huy gọi từng cuộc điện thoại, muốn biết trước một số thông tin nội bộ, ví dụ như điểm thi đại học hay gì đó.
So với sự hồi hộp và lo lắng của những người này, thì đương sự Lý Lạc Phàm một chút cũng không quan tâm, đưa văn kiện công ty cho ông ngoại Lý Đại Hải xử lý, còn mình thì ngồi ở bàn vẽ bùa, mộ địa bên dưới tòa nhà Thu Minh sâu không thể lường được, cần phải chuẩn bị đầy đủ trước khi đi xuống. Trong trạng thái kỳ lạ này, điện thoại của Lý Lạc Phàm đột nhiên rung lên, cô không để ý, chỉ tập trung hoàn thành xong lá bùa trên tay mới từ từ đặt cây bút Bạch Ngọc xuống, lúc này mới cầm điện thoại đứng lên, nhất nút nghe: ''Alo, xin chào đây có phải là Lý Lạc Phàm không?''
Một giọng nói khẩn trương và phấn khích phát ra từ điện thoại, Lý Lạc Phàm đưa điện thoại ra trước mặt, nhìn vào màn hình xác nhận đây là số lạ, lúc này mới đưa điện thoại lên tai lại: ''Là tôi.''
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây