Ngô Huy Sơn nghĩ rất hay, nhưng điều không ngờ tới chính là Ngụy Cường ngã từ trên xuống hoa viên phía sau mà chết, khiến cho hoa viên này không những không cải thiện được chỉ số hạnh phúc, ngược lại, nó còn làm tăng thêm bầu không khí đáng sợ.
Lý Lạc Phàm đi vài vòng quanh hoa viên phía sau, cuối cùng dừng lại trước một ngôi đình, cúi đầu nhìn la bàn trong tay,
Ba người kia cũng yên lặng liếc nhìn, chỉ thấy kim đồng hồ rung lắc dữ dội, bọn họ thực sự sợ có khi nào cây kim đồng hồ kia văng trúng mình không. Những ngày này Ngô Sơn Huy đang đọc phong thủy và tiểu thuyết trộm mộ, cũng có một chút hiểu biết đối với la bàn, nhìn thấy kim đồng hồ rung lắc dữ dội như vậy, ông dè dặt hỏi: ''Có phải ở đây có gì đặc biệt không?'' Chu Thắng Thành nhìn xung quanh, gật gật đầu: ''Quả thật rất đặc biệt, khi đó nơi Ngụy Cường chết chính là chỗ này, nếu như hôm đó Lý tổng không cầm dây thừng buộc tôi lại, không chừng tôi đã rớt trước ngôi đình này rồi.''
Ngô Sơn Huy và Trương Đức Dũng nghe vậy lập tức lùi về sau mấy bước, nhưng khi nhìn lại thấy khoảng cách của mình và lý Lạc Phạm ngày càng xa thì lập tức trở về lại chỗ cũ.
Lý Lạc Phàm bỏ la bàn lại vào hộp, quay đầu nhìn về phía Ngô Sơn Huy: ''Có một tin tốt vào một tin xấu, ông muốn nghe tin nào trước?''
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây