Ngô Sơn Huy cầm lấy tờ giấy xem kỹ một lượt từ trên xuống dưới, có chút do dự: ''Đúng là có chút khó khăn, nhưng tốn nhiều thời gian không phải là vấn đề lớn.''
''Tiếp theo là vấn đề thứ hai, âm khí trong lòng đất.” Lý Lạc Phàm nghiêm túc nói: ''Âm khí cũng có thể được chuyển hóa thành vận khí thông qua các pháp trận, nhưng tình hình thực tế củ tòa nhà Thu Minh ông cũng thấy đấy, âm khí và tà khí trong tòa nhà quá nhiều, chúng chồng chéo vào nhau quả thực đã xảy ra biến đổi, nếu tất cả chúng đều biến thành vận khí, thì vận mệnh của ông sẽ không thể chịu nổi, chẳng những không thể phát tài ngược lại còn cắn trả lại ông, sau cùng, không chỉ mất tiền mà còn có thể mất cả mạng sống.” Khuôn mặt già nua của Ngô Sơn Huy lập tức trắng bệch không còn chút máu, ông gấp đến mức nói lắp: ''Vậy phải làm sao bây giờ? Pháp trận này không thể dùng được?''
''Muốn dùng cũng được, nhưng phải xóa sạch âm khí.'' Lý Lạc Phàm đưa hai ngón tay ra: ''“Hai phương pháp giống nhau, phương pháp thứ nhất là dùng đá Thái Sơn trấn áp, nhưng tòa nhà đã được xây dựng xong, nên đá Thái Sơn không thể đến được trung tâm của âm khí, có thể chặn được âm khí trong khoảng thời gian ngắn, nhưng về lâu dài âm khí vẫn sẽ rò rỉ ra ngoài từng chút một. Điều quan trọng là tình huống này rất khó phát hiện, nhất thời sơ sẩy có thể gây ra đại họa.”
“Phương pháp thứ hai là tìm ra nguồn gốc của âm khí.” Lý Lạc Phàm dùng đốt ngón trỏ gõ một cách nhịp nhàng trên mặt bàn, chậm rãi nói: ''Âm khí sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện, hoặc là ở dưới tòa nhà có cổ mộ, hoặc là có âm hồ oán khí bị trấn ở đây.''
Chu Thắng Thành nghe vậy nhịn không được đã nói chen vào: ''Có khi nào phía dưới tòa nhà có cổ mộ, âm hồn trong cổ mộ có oán khí rất lớn, chiếm cả hai khả năng không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây